Rate this post

693c94f4gw1eimhy00q8qj20jg0d5dje

Tranh Phiền Tác

  • Có lẽ đây sẽ là phần cuối cùng trong loạt bài này, có lẽ là vậy… Trước đây mình luôn có sẵn bên cạnh một cuốn sổ, một chiếc bút để có thể tùy thời mà chép lại mấy thứ tâm đắc. Dần dà cũng lâu rồi chả làm mấy thứ ấy nữa, cho nên mới có chuyện có những khi đọc đam đọc được mấy bộ xong là như bị tẩy não, chả nhớ nổi nội dung, còn bây giờ thì có gì tâm đắc là cap màn hình lại, rồi ngồi đọc lại cười một mình :”) Vì vậy nếu muốn làm tiếp mục này thì mình cũng sợ không đủ thời gian để duy trì. Suốt ba phần này hầu hết toàn là đam mình từng đọc trong suốt gần năm năm qua, nhiều lúc đọc xong như là thấy được một phần bản thân trong đó, nhưng phần nhiều là về kỷ niệm. Hầy… Phần một là về đam cổ trang, ngược, phần hai là về đam hài và ngọt ngào, cả hiện đại lẫn cổ trang, cơ mà hơi ngắn, do đam ngược mình đọc phần nhiều :”) Cuối cùng phần ba này chủ yếu là hiện đại văn, ngược là chính… nên là…. *ôm nhau khóc*
  • Mình sai rồi… Tự mình ngược mình không thể sống mà !!!!
  • Nguyên bản là share quote đam mỹ với mọi người, cơ mà cũng mong mọi người có trích dẫn hay repost dưới bất kể hình thức nào cũng vui lòng ghi cre đầy đủ dùm mình^^!

1920052_484011291709610_696417947_n

Quét dọn sạch sẽ bầu trời và mặt đất Trả về một người mà đường ruộng không quen Tôi cô đơn đợi, tôi âm trầm đợi Tuyết tháng Hai, mưa tháng Hai Nước suối trắng xóa chảy xuôi Đóa hoa vì ai mà nở? Vĩnh viễn là lúa mạch mỹ lệ bi thương Tỏa hương thơm, đứng trên ngọn núi.

( – Bài thơ “Bình minh” của Hải Tử edit bởi Tiểu Diệp Thảo)

“Con người bởi quá nặng tình, cho nên mới càng tuyệt tình. Dồn hết thảy tình cảm cho một người vốn chính là chặn hết đường lui.”

“Nếu cậu bước về phía tôi một bước, thì tôi sẽ bước chín mươi chín bước còn lại để tới chỗ cậu. Đơn giản là vì cậu là bạn của tôi, chúng ta gặp nhau rồi sẽ phải chia xa, mong rằng khoảng thời gian bên nhau không là vô nghĩa.”

Ngủ ngon Paris

100285092376c34ab31

“Thực sự yêu thương một người mới phải lo lắng, hao tổn tâm tư dối gạt người đó, mới phải cẩn thận mà dối gạt cả đời, để người đó có thể mãi mãi mà vui vẻ. Nói dối không nhất định là xấu xa, nói thật cũng không nhất định là tốt đẹp.”

– Nhậm Ninh Viễn

“Sự thống khổ của người khác chỉ như vũng nước nhỏ, nhìn thấy, biết đó, vậy mà chẳng rõ nông sâu. Người ở trong đấy, phải chịu dày vò như thế nào, vốn dĩ chẳng ai có thể biết được.”

“Tên anh và tên người nọ chẳng thể nào có thể được viết cùng một chỗ trên tấm thiệp hồng. Vậy thì có thể được khắc tên lên cùng một tấm bia mộ cũng là một loại hạnh phúc ổn an.”

“Nếu cuộc đời trước kia là một sai lầm, chi bằng hãy thử một cuộc đời mới”

Trang Duy

“Chân tướng sẽ hủy đi cuộc sống của cậu. Cậu thà rằng để bản thân cứ như vậy làm một thằng ngốc đi. Nếu đã lừa một người thì nên lừa cả người đi. Hãy để cậu ngốc ngếch cả đời đi cũng được. Chỉ là đừng nửa đường thức tỉnh cậu.”

Khúc Đồng Thu

-“Hình như …. chúng nó thích tôi.”-“Đừng có ngốc thế, chúng nó thích chính là thức ăn trong tay cậu mà thôi”.

Đối thoại Đồng Thu – Trang Duy

“Đúng vậy, bất kể là vết thương nào rồi cũng sẽ cầm máu, khép lại. Nhưng nó sẽ trở thành một vết sẹo.”

Phiên ngoại “QTCG”

“Đúng vậy, người nọ chẳng là gì cả, thực sự rất nhỏ bé. Người nọ rời khỏi anh chỉ như anh mất đi một con đinh ốc mà thôi. Thế nhưng..tại sao những linh kiện nơi ngực anh lại lỏng lẻo hết cả rồi.”

Nhậm Ninh Viễn – PN “QTCG”

“Quân tử chi giao”

“Yêu một người, hóa ra lại đau khổ như vậy, cảm tình bất lực mà hèn mọn, rõ ràng gần trong gang tấc, nhưng lại xa tận chân trời.”

“Bất phối đích luyến nhân”

“Thực ra trong chuyện tình cảm, nếu đã bị vứt bỏ, thì nên tiếp nhận sự thật, liều sống liều chết quấn lấy người ta chỉ bất quá tự hạ thấp phẩm cách của bản thân, làm người khác càng thêm ghét bỏ mà thôi”

“Khi lãnh khốc gặp lạnh lùng”

nhe1baa5t-c491oe1baa1n-he1bbafu-c491ie1bb83m-bi-thc6b0c6a1ng-c491c3adch-c491am-me1bbb9-c491oe1baa3n-vc483n

“Trong thực tế quan hệ giữa người với người vốn không bền chặt, khoảng cách xa quan hệ liền phai nhạt, cho dù từng là người thân thiết đến đâu, cuối cùng cũng trở thành người qua đường.”

“Nam nam chi gian”

“Đau khổ khiến cho ngươi học được nhẫn nại, nhẫn nại khiến cho ngươi học được khắc chế, khắc chế khiến cho ngươi trở nên kiên cường, kiên cường có khi làm cho ngươi rơi lệ, nhưng rơi lệ sẽ khiến ngươi trở nên tinh tế, tinh tế khiến cho ngươi trở nên nhạy cảm, nhạy cảm khiến cho ngươi hiểu được khoan dung, khoan dung khiến ngươi cuối cùng cũng có được hạnh phúc.

Từ đau khổ để đến với hạnh phúc con đường ấy có bao xa, cũng có bao gần?”

(#Unknow)

3

“Sống một đời người cũng giống như ngồi xe bus vậy. Ngồi chung đoạn đường với những người xa lạ, đuổi kịp nhiều người ít ra còn có thể tiếp xúc mặt đối mặt, ngẫu nhiên mà tán gẫu đôi câu. Tới bến rồi sẽ xuống xe, kẻ đến đứng trước người đến đứng sau, kẻ rời đi trước người rời đi sau… Mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, đều sẽ tự xuống xe. Mà, Võ Khánh Chi rời đi trước, rồi Kỳ Vân cậu, mới đến sau.”

“Bình đạm như thủy”

“Vai phụ chính là không tốt ở điểm này, cho dù cậu có thích người nọ tới moi tim moi phổi đi chăng nữa, thì đối với vai chính diễn chung với cậu, cậu luôn phải ở thế bị vứt bỏ”.

“Có lúc tôi thấy thế giới này kì thật rất tàn nhẫn, khiến cho chúng tôi trót yêu phải một người, nhưng vĩnh viễn không cho chúng tôi quyền được nói ra.”

Đoản văn “Tình yêu của vai phụ”

“Có một người trái tim đã vỡ, bản thân không biết nhặt nó lên, lại để mặc nó bị nghiền nát thành bùn, thì đúng là không biết tôn trọng bản thân. Vì vậy, tôi nhặt nó lên, đặt lại vào trong ngực, chậm rãi vá lại, đểnó có thể đập bừng bừng sức sống”

“Mặc chi đồng”

“Nếu có một người nguyện ý luôn chờ đợi bạn, thì hãy lựa chọn ở bên cạnh người đó đi. Bởi lẽ, chờ đợi một người thực không khó, nhưng nếu là mỉm cười lặng yên đứng chờ đợi một người thì lại không hề dễ dàng chút nào.”

“Siêu sao tính cái gì”

“Cho dù thiên hạ đại loạn, máu chảy thành sống, xác chất thành đống, thậm chí sinh linh đồ thán, ta cũng sẽ san bằng Đại Du, hủy di Du thành, hủy đi hoàng cung, chiết đi sự kiêu ngạo của y, cho dù có vì thế khiến y hận ta, ta cũng muốn y lưu lại bên ta”

“Khuynh tình”

“Tử phi ngư, yên tri ngư chi lạc”

Dịch: Không phải cá, sao biết cá vui?

“Phong lưu quyển”

“Giây phút đó, tôi phát hiện mình rốt cuộc đã có được hạnh phúc, cho dù hạnh phúc ấy được kiến lập trên cơ sở tiền bạc cũng tốt, tôi đã có được hạnh phúc mà tôi khát vọng biết bao năm qua. Những thứ tôi muốn không nhiều, tôi chỉ muốn khi tôi đi làm về nhà mệt mỏi được nhìn thấy hắn dịu dàng cười với tôi.”

Cố Viêm

“Yêu ta đi, tuy thân thể ta đã tàn khuyết không còn trọn vẹn nữa, nhưng ta có thể đem một trái tim hoàn chỉnh cho cậu. Cậu có biết không? Ta luôn là một kẻ bần cùng, chỉ duy nhất có một trái tim là tài phú.”

“Cho dù có hóa thành tro, ta cũng muốn thử một lần. Ta không muốn để trong cuộc đời của ta chỉ có bi thương”

“Mộng quá nhiều, sẽ giáp ranh với biên giới, khó phân biệt được đâu là thực, đâu chỉ là mộng”

“Ta rất muốn đem tất cả những nỗi sợ hãi, bất lực và đau khổ trong nhiều năm qua truyền đạt cho cậu biết, những cậu đã khép trái tim mình lại, sao cũng không thể nghe thấy tiếng kêu gào bất lực của ta.”

“Hóa thành tro cũng không sao, ít nhất ta cũng đã từng cố chấp, vẫn sẽ có một mối tình cảm lưu lại trên thế gian này, sẽ không bi người biết câu chuyện này quên lãng.”

“Không biết từ khi nào tay ta bắt đầu bị chai, lớp da chai càng lúc càng dày làm ta không còn cảm thấy đau nữa, tại sao trái tim con người không bị chai? Nếu như trái tim của ta cũng bị chai một lớp chia thật dày, ta sẽ không bị cơn đau khổ đục khoét , dày vò từng đêm”

Tiểu Thúc

“Tàn tro (Khôi tẫn)”

“Có thể trong mờ mịt biển người mà gặp được nhau, rồi quen biết đã là rất khó, huống chi là yêu nhau? Lưỡng tình tương duyệt không phải là chuyện dễ dàng gì cho nên chúng ta phải biết quý trọng ái nhân bên người, người khác đối xử với người khi yêu như thế nào không phải là điều quan trọng. Chúng ta đối xử với người mình yêu như thế, hai người phải thẳng thắn, thành khẩn mà yêu nhau mới là điều quan trọng nhất, cho nên chúng ta phải biết quý trọng mỗi một khắc mà chúng ta yêu nhau, bất luận là ai cũng không thể chia rẽ được chúng ta. Trước kia không có người, mỗi ngày trôi qua ta thực cô quạnh, hiện tại đã có người, mỗi một khắc đều hạnh phúc, tương lai ta muốn cùng người hưởng thụ những thời khắc dù là hạnh phúc hay đau khổ! Kiếp này có thể cùng người hai ta yêu nhau đã là may mắn biết bao!

“Ô long kỳ duyên”

“CHúng ta luôn hy vọng người khác thay đổi theo mình, nhưng lại không muốn mình thay đổi vì người khác. Có đôi khi, không phải không yêu mến mà vì chính chúng ta không thể dung nhập góc cạnh của đối phương”

“Ngoại trừ diễn vai chính trong cuộc đời của chính mình, thì cũng có thể diễn vai phụ trong cuộc đời của nguời khác nữa”

“Chuyện tình người qua đường giáp”

54d2781cjw1dzrc8jr2kzj

“Đừng để những người khác thay cậu lau mồ hôi, cũng không được say rồi ngã vào ngực người đàn ông khác, đừng khiến tôi càng trở nên khao khát giữ chặt lấy cậu.”

Hawkins

“Tôi nói tôi sẽ trở thành người canh gác phía sau lưng anh, vì thế anh đem lòng tin của anh chia cho tôi.

Anh đã nói, vì có tôi ở xa xa dõi theo anh, cho nên anh mới cảm thấy an toàn và bình tĩnh.

Anh nói anh thực rất nhớ tôi.

Anh nói anh muốn vĩnh viễn ở bên tôi.

Kì thực tôi nghĩ tôi sai rồi, bởi vì tất cả những lời này không có lời nào là dành cho tôi hết.”

“Tôi sẽ tiếp tục cầm súng đứng ở phía sau anh, bởi vì anh mà sợ hãi, bởi vì anh mà lo lắng, đem hết khả năng để bảo vệ anh. Bởi vì tôi là đồng đội của anh, bởi vì tôi là Sean, tôi yêu anh!.”

Sean

“Khi mọi người không muốn nghe thấy những lời họ không muốn nghe, họ sẽ tự an ủi mình rằng đó là sự hài hước.”

Andrew

“Sách đạn tinh anh.”

“Trí nhớ là một loại phương tiện tự giày vò, càng cố gắng muốn quên đi thì lại càng mãnh liệt nhớ đến, cố gắng nhớ tới, thì hồi ức lại trôi tuột đi, cuối cùng chẳng còn lại gì cả.”

(#Unknow)

531127_375974422489720_1460051372_nĐiều thú vị nhất của tương lai chính là không thể biết trước, chính vì không thể biết trước mà con người mới dám tin tưởng vào tương lai Nhưng đó cũng là điều rắc rối nhất. Ta không thể biết trước điều gì sẽ xảy ra? Cái gì sẽ xảy ra? Và tất cả sẽ xảy ra như thế nào? Nhưng biết trước cũng vậy, không biết cũng vậy. Dù có thể đắc ý nhất thời nhưng nhân sinh vốn rất mau kết thúc. Cuối cùng, mọi vật cũng quay về với đất đen. Con người tự cho mình là tuyệt đại phong hoa, cuối cùng cũng hoá ra sương trắng. Đời người mấy chốc. Sớm nở, tối tàn. Ngày đi liệu còn bao khổ? Cuộc sống vô thường. Tử biệt sinh ly. Rút cuộc là vì cái gì? Tự cổ chí kim, trăng tròn lại khuyết, tuần hoàn không hề thay đổi. Nhưng bể dâu nhân thế lại biến đổi không ngừng. Rút cục, mục đích của cuộc sống là vì cái gì? Trước không thấy cố nhân sau không thấy lớp trẻ. Cái quá khứ xa vời không thể chạm tới, tương lại vẫn còn chưa hình thành, chỉ có cái trước mắt. Liệu có phải là vĩnh hằng? Rồi gió thổi tung tro tàn sách sử. Rồi mưa phủ rêu kí ức cố nhân. Nhưng những gì thuộc về truyền kỳ thì vẫn được nhớ đến.

(Trích văn án “Tịnh đế huyết liên” edit bởi Hàn Nguyệt Linh cung)

Một trong số những quote tâm đắc nhất của mình đây :”)

“Vào giây phút anh buông tay ra kia, người yêu của anh không còn thuộc về anh nữa rồi.”

Đại gia

941618_164300510404885_786921544_n

“Thích cậu, là chuyện của mình tôi, dù cho đó có là một thứ tội ác, cũng nên để một mình tôi gánh chịu hết thảy. Trên vai cậu còn rất nhiều áp lực, tôi không đành lòng lôi cậu xuống nước như vậy.”

“Đời người có bao nhiêu lần mười năm? Còn phải đợi tới khi nào nữa?”

“Cái này giống như là mang theo một hy vọng xa vời đi mua vé số vậy, ngày nào cũng mua, mua hơn mười năm đã thành thói quen, đột nhiên có một ngày xổ số ra mình thực sự trúng được giải nhất vậy.”

Trình Duyệt

“Anh ở bên em không phải là vì tuổi trẻ nhất thời rung động”

Diệp Kính Hy

“Yêu nhau nhưng không thể ở bên nhau, chỉ có thể mang theo hồi ức đi vào giấc ngủ, hơn mười năm qua, mỗi ngày trôi đi đều là một ngày sống trong dằn vặt thống khổ. Cuộc đời có bao nhiêu lần mười năm cơ chứ? Cảm tình vốn là yếu đuối như thế, làm sao có thể chịu được giày vò đến như vậy?”

Yêu thương tựa không khí (Ác ma đích thanh âm)

“Người sinh ra vốn trần chuồng, ra đi cũng lại trần truồng, ai cao quý hơn ai, ai hèn mọn hơn ai đây?”

“Thế giới này thực sự mâu thuẫn vô cùng, hắc ám như thế, rồi lại tươi sáng chứa chan đến kì lạ, làm tôi căm ghét, nhưng lại luôn có sức mạnh tái sinh, làm tôi cảm thấy mình thực yếu ớt, rồi trong phút không ngờ tới, lại khiến tôi nhận ra bản thân không phải kẻ hèn nhát.

Luôn luôn lay lắt giữa những thăng trầm, trái tim như bị xé đôi giữa thiên đường và địa ngục.

Không lên được thiên đường, cũng không quay về được địa ngục.

May mắn hay là bất hạnh đây?

Tôi không biết.”

Ngụy Dương

(Ở trong sổ chỉ ghi duy nhất hai chữ Ngụy Dương nên mình không rõ tên tác phẩm cùng tên nhân vật hay là gì nữa…)

1000878935167f6b0f1

“Trong thế giới bạc bẽo lại phù phiếm này, còn có thể trông cậy vào ai mang chân tâm? Kẻ thuận miệng hứa suông quá nhiều, ích kỷ quá nhiều, lọc lừa cũng quá nhiều. Trần tổng, có đôi khi tôi thực sự rất ngưỡng mộ anh, có thể toàn tâm toàn ý yêu chỉ một người, há chẳng phải là một điều may mắn.?

Tô Gia – Trọng sinh chi Tô Gia