Rate this post

Thời gian lắng đọng theo bước chân em

Cuốn sách nào khiến bạn rất lâu mới có thể đọc xong?

Mình nghĩ rằng, trong tủ sách của mỗi người đều có hai kiểu sách: kiểu thứ nhất là sách hấp dẫn đến mức đọc một lèo từ đầu đến cuối, bỏ ăn bỏ ngủ cũng phải cố đọc cho xong; còn kiểu thứ hai là sách đọc mất cả năm cả tháng vẫn chưa hết. Lý do chưa đọc xong thì vô số: nào là sách quá nhiều kiến thức mới, viết khô khan buồn ngủ, nào là đang đọc thì bỗng dưng phải đi giải quyết việc khác, hoặc là đọc đang hay thì “gãy” cảm xúc (nhân vật yêu thích đột nhiên lăn ra chết chẳng hạn)…

thoi gian lang dong theo buoc chan em Thời gian lắng đọng theo bước chân em

Thế nhưng còn có một lý do khác khiến bạn muốn dây dưa không muốn đọc hết một cuốn sách là vì nó khiến bạn miên man suy nghĩ, vô cùng tâm đắc nhưng cũng đồng thời cần nhiều thời gian để chiêm nghiệm.

Với mình, cuốn Thời gian lắng đọng theo bước chân em là một cuốn sách như vậy. Ban đầu khi mới nghe tên, mình cứ nghĩ nó là một cuốn tản văn bình thường, nhiều câu triết lý dễ đọc, dễ hiểu rất thịnh hành trong thời gian gần đây. Thế nhưng đọc vài chương thì thấy không hoàn toàn như vậy.

Mỗi chương sách được trình bày giống như một trang blog, đọc lên luôn có cảm giác man mác buồn bã, cô đơn rồi lại le lói ánh sáng của hy vọng, của sự tích cực. Mỗi một trang sách là một lần gõ cửa nội tâm của một người, chờ họ mở cửa, mời ta bước vào, ngắm nhìn thế giới quan bên trong. Những vụn vỡ li ti do va đập với cuộc sống thực tế tạo thành một bức tranh độc đáo, đôi lúc cô độc nhưng không bi lụy.

Khi đọc cuốn sách này, mình cố gắng đọc thật chậm và suy nghĩ về chính những điều đã và đang diễn ra trong cuộc sống của mình, giống như theo chân tác giả đi cùng cô trong cuộc hành trình khám phá thế giới con người. Có lẽ cảm giác đọc được một cuốn sách viết ra tâm trạng của mình chính là thế này, háo hức muốn đọc nhưng lại sợ đọc nhanh quá thì hết mất.

Có cuốn sách nào đem lại cho bạn cảm giác tương tự không? Cùng chia sẻ với mình nha