Rate this post

Đây là một trong những series phim truyền hình Mỹ có sức hút lớn nhất trong lịch sử, với khoảng 17 seasons và tầm >333 tập.

Mình đã xem hết season 4 và vẫn có hứng thú cày tiếp :)) Chắc xem tới hết 333 tập của Grey’s anatomy thì mình sẽ chính thức tự gắn mác là nghiện phim truyền hình Mỹ với tiền sử xem toàn những bộ dài hơi tốn tiền mạng như: Prison Break, How I met your mother, Friends, Breaking Bad, Lost.. Nội dung phim kể về Merredith Grey – bác sỹ thực tập tại bệnh viện Seattle Grace Hospital cùng nhóm bác sỹ thực tập. Phim chiếu tập đầu tiên vào ngày 27/3/2005, tới nay phim đã đi qua 16 season, đang xác định có ra ss 17 không. Như mình đã nói ở trên thì nó khoảng 333 tập rồi đó. Mình nghe về phim này nhiều nhưng e dè nó quá dài. Sau này thì mình quyết định gone with the wind và xem thấy rất thực tế và hữu ích – mặc dù sẽ có xu hướng bệnh tật hóa bản thân như các nhân vật trong phim =)))Merredith là con gái của Ellis Grey, một huyền thoại của làng phẫu thuật với phương pháp Grey nổi tiếng. Cùng đợt thực tập với Mer còn nhiều bác sỹ khác và những người này, vốn phải là đối thủ cạnh tranh suất làm bác sỹ nội trú với nhau nhưng lại quay ra chơi cùng nhau và rất thân thiết trong các sự vụ sau này. Nổi lên trong các sự vụ có câu chuyện tình của Mer với McDreamy – anh bác sỹ Shepherd tóc xoăn đẹp trai tài năng hoàn hảo nhưng bị vợ cắm sừng phải bỏ nhà từ Manhattan sang Seattle; chuyện tình của Cristina Yang – một cô gái chỉ biết công việc với anh bác sỹ Burke; tình đơn phương mà Geogre O’Malley dành cho Mer cũng như chuyện tình của Izze – cô cựu người mẫu tóc vàng xinh đẹp so hot phải chụp ảnh đồ lót để có tiền học trường Y với anh chàng badboy Alex Karev.. Những mối quan hệ này chắc sẽ không bền vì phim có 17 ss nên sẽ biến đổi nhiều, mình không khai thác vấn đề tình cảm của các nhân vật nữa. Mỗi tập phim sẽ kể về một vài bệnh nhân nhập viện và đan xen với đó là những nỗ lực của các bác sỹ trẻ để được “qua” kỳ thực tập khắc nghiệt này, sau đó là chuỗi ngày họ làm việc tận lực, cố gắng hết mình để cống hiến, nghiên cứu và cứu người. Thực tế phải xem mới thấy mấy người này có nghị lực và sức khỏe phi thường khi phải làm việc không ngừng nghỉ 24 – 30 tiếng liên tục mà quan trọng nhất là phải LUÔN TỈNH TÁO. Vì sao? Vì nếu lỡ mà đưa ra quyết định sai lầm thì ôi thôi đời bệnh nhân sẽ đi toanggg. Ban đầu mình cũng khá e dè đấy, vì thực sự cứ xem đến cảnh nào có máy đo nhịp tim là ký ức kinh hoàng của buổi chiều hôm đó lại hiện về. Buổi chiều hôm mình nhận được cuộc gọi của Mẹ, báo rằng Bố bị cảm, khó qua khỏi con ơi. Hình ảnh chính mình vội vã đưa đứa con 5 tháng cho chồng bế, vội vàng mở cửa xe và lao vào khoa cấp cứu trong trời nhá nhem và mưa lâm thâm cùng vô vàn những shot phim quay chậm khác luôn ám ảnh mình mãi cho tới bây giờ và chắc là sau này nữa. Nhưng mình nghĩ là ai rồi cũng phải trải qua những đau khổ và li biệt ấy, chỉ khác là họ không nói ra, vậy nên hôm nay mình chọn cách là nói ra đôi chút để thấy nhẹ lòng hơn và cũng cứ tiếp tục xem phim để hàng ngày nhắc nhở mình là cuộc sống khó khăn, sẽ có lúc này lúc khác nhưng quan trọng là cuộc sống vẫn tiếp diễn và mình phải moving ON.Bên cạnh những mối quan hệ và đời sống tình cảm, công việc của các bác sỹ chính là số phận của mỗi bệnh nhân được đưa vào viện. Mỗi người bọn họ mang một câu chuyện, hoàn cảnh riêng mà không khỏi khiến người xem xúc động. Đó cũng là lý do mà thay vì cày liên tục 3 4 5 tập một đêm thì mình quyết định xem chậm lại để ngẫm nghĩ nhiều hơn về mỗi người bọn họ và những câu chuyện đi kèm, từ đó nhận ra cuộc sống vô thường, sức khỏe và thời gian bên người thân yêu mới là quan trọng nhất. Xem phim này cảm giác khi làm một bác sỹ mặc blouse trắng, cầm cốc cafe tay kẹp bệnh án nó mới cool ngầu làm saooo. Thực ra lao động đúng là vinh quang nên thật vui sướng khi được cống hiến cho đam mê nghề nghiệp và làm việc quên thời gian ý :))Có rất nhiều bệnh nhân đã đi vào, đi ra hoặc không bao giờ ra khỏi bệnh viện nữa. HỌ có những câu chuyện riêng và cách xử lý riêng. – Một đôi vợ chồng già sống với nhau và yêu thương nhau quá lâu rồi nhưng người vợ bị bệnh ung thư, chỉ còn 4 tháng. Họ vui vẻ nắm tay nhau bước ra khỏi bệnh viện và (chắc là) cùng nhau tới Venice – nơi hai người vẫn mơ ước. – Một đôi vợ chồng mà bà vợ 5 lần mổ tim và vẫn qua khỏi, người chồng luôn bên cạnh chăm lo, chịu đựng những lời nói trái khoáy vô lý của vợ. Tới lần thứ 6, khi trái tim bà bốc cháy khi mổ nhưng vẫn sống, thì ông chồng lại hả hê tới mức không ngừng cười và nhẹ nhàng bỏ đi, nói với bác sỹ một cách mỉa mai, ai oán vì đã thoát nợ, kiểu như bà ta không thể chết được đâu.- Một người vợ yêu ông hàng xóm tâm giao tới mức vào đúng ngày giỗ của ông thì bà lại lên cơn đau tim. Trái tim bà ngừng đập khi nhớ tới ông hàng xóm ấy. Lại có những vụ tai nạn thương tâm, khi một cô gái trẻ và người đan ông trung niên không hề biết nhau lại bị một thanh sắt đâm xuyên giữa hai người, khiến họ bị kẹt cứng lại theo hình dạng hai người ôm nhau, chỉ khác là có thanh sắt xuyên qua. Không thể cứu cả hai nên các bác sỹ phải đưa ra quyết định khó khăn vô cùng là cứu người có cơ hội sống cao hơn? Cảnh cô gái bị rút ra khỏi chiếc cọc và chết lịm thực sự xúc động. Trước đó họ còn là người lạ, tới khi bị cọc xiên vào thì còn kể chuyện cười cho nhau nghe, ôm nhau và an ủi nhau mà giờ thì một người chết để người kia sống???- Một bà mẹ luôn bảo bọc con mình và không dám nói cho con biết tình trạng thực sự của mình đã nhận ra cuối cùng ai cũng phải chết, mình không thể ở bên cạnh con mãi được. Đứa con, không hề biết mẹ sắp chết, chỉ ngày ngày ỉ ôi về việc tại sao mẹ không đón được, tại sao không về dự sinh nhật mình. Bà mẹ, sau khi nghe Alex nói trắng ra (Alex có điểm mạnh đấy là không gieo cho bệnh nhân hi vọng về sự tuyệt vọng trong bệnh tình của họ) đã quyết định dặn dò con gái. Bà nói (đại ý là): “Khi con bế đứa con đỏ hỏn của mình trên tay, con sẽ lo lắng vô cùng vì chưa biết cách nào để bảo vệ bé. Sau đó con càng hoảng hơn khi không biết phải chọn như thế nào là tốt nhất cho bé? Cho bé học trường nào, chơi môn năng khiếu gì?? Nhưng con đừng lo, vì sau tất cả mọi thứ đều không quan trọng bằng việc con của mình được hạnh phúc. Vậy nên, khi mẹ mất rồi, đừng đau buồn quá lâu, hãy tiếp tục sống và vui vẻ. Khi con sắp kết hôn, đừng lo lắng gì cả, cứ làm một ly Champagne và để cuộc sống diễn ra như nó vẫn thường như thế..” Nói chung mình xem xong đoạn đó thấy xúc động. Well, có lẽ đó cũng là thứ mà Bố mình mong muốn dù chưa có cơ hội nói ra cùng con mình. Trùng hợp làm sao, hôm qua lại là sinh nhật Bố. Mình nghỉ ở nhà chỉ để ở nhà. Cũng lại trùng hợp là hôm qua con lợn Hope nghịch máy điện thoại cũ của ông, bấm số linh tinh và gọi cho bạn Bố ở tận bên Úc. Ông bác hàng xóm gọi về mới biết tin và cũng chia sẻ lại với mình vài điều. Còn rất nhiều những bệnh nhân khác nữa ở bệnh viện Seattle Grace Hospital mà chắc mình sẽ update tiếp khi xem từng tập phim.

Cảm nhận của mình khi xem phim này (và cũng là lần đầu mình xem về đề tài bác sỹ bệnh viện) là khá hay và ổn về mặt nhân vật, tâm lý, diễn biến. Mỗi tập dài khoảng 45 – 50 phút, có thể hơi ngắn nên diễn tiến thường nhanh và nếu xem thì cũng sẽ chỉ thấy Mổ, Mổ, Mổ, sau đó chỉ có 2 kết cục: 1 là bệnh nhân bình phục viên mãn, 2 là bệnh nhân chết trên bàn mổ, bác sỹ bất lực trước số phận nhưng dù sao thì cuộc sống vẫn tiếp diễn và phim lại sang tập mới. Mình nghĩ ý nghĩa chính của phim là như vậy. Mọi thứ vẫn tiếp diễn và chúng ta luôn phải sẵn sàng đón đợi những thử thách mới. Mọi việc rồi cũng sẽ trôi qua, chúng ta có thể vẫn nhớ và vương vấn quá khứ nhưng thực sự thì Hiện tại mới là quan trọng nhất!Hãy trân quý hiện tại và những người còn tồn tại xung quanh mình! Bộ phim dĩ nhiên được đầu tư cả phần chuyên môn nên mình đã học được khá nhiều từ vựng chuyên ngành Y khoa :)) Về cơ bản cũng có những trường hợp vô cùng hi hữu và ít thấy trong y học nhưng cũng có rất nhiều ca bệnh thực tế mà người xem có thể rút ra kinh nghiệm cho bản thân. Ví dụ như tập cuối của ss4 hôm qua, khi một cậu thanh niên vì muốn gây ấn tượng với bạn gái đã nhảy vào bể bê tông? Là người xem thì mình cũng không biết phải xứ trí như nào với một người mà được bọc trong một khối bê tông dày đặc? Cách đơn giản nhất có vẻ là cứ đục dần từng mảng bê tông ra thôi nhưng so far thì còn có những tác động khác của bê tông lên cơ thể người, ví dụ như các chất trong bê tông có tính hút nước, sẽ hút kiệt nước trên cơ thể bệnh nhân, khi bị ngâm cả cơ thể trong đó thì cậu trai này cũng sẽ bị sưng, phù mạch rồi thì nhiễm độc.. Khi đục bê tông ra thì nên đổ dấm chua vào để làm da đỡ bị bỏng rát.. Cũng rất dễ hiểu và bổ sung kiến thức đúng không?

Sẽ tiếp tục update về tình tiết của phim và phân tích sâu hơn về thay đổi trong tính cách nhân vật!

Cheeeer!