Rate this post

“𝑴𝒐̣̂𝒕 𝒔𝒐̂́ 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒔𝒆̃ 𝒓𝒐̛̀𝒊 đ𝒊, 𝒏𝒉𝒖̛𝒏𝒈 đ𝒐́ 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒑𝒉𝒂̉𝒊 𝒍𝒂̀ 𝒌𝒆̂́𝒕 𝒕𝒉𝒖́𝒄 𝒄𝒂̂𝒖 𝒄𝒉𝒖𝒚𝒆̣̂𝒏 𝒄𝒖̉𝒂 𝒃𝒂̣𝒏. Đ𝒐́ 𝒍𝒂̀ 𝒑𝒉𝒂̂̀𝒏 𝒄𝒖𝒐̂́𝒊 𝒄𝒖̉𝒂 𝒉𝒐̣ 𝒕𝒓𝒐𝒏𝒈 𝒄𝒂̂𝒖 𝒄𝒉𝒖𝒚𝒆̣̂𝒏 𝒄𝒖̉𝒂 𝒃𝒂̣𝒏”

“The End Of Lonliness” – Tận Cùng Của Cô Đơn

Review + Photo: Đạt Bùi

Đây là một cuốn “nhật ký” gần như xuyên suốt từ đầu chí cuối, nhưng thay vì được ghi chép từng ngày một, thì bạn sẽ chỉ ở đó vào những thời điểm mang tính cột mốc, vào những thời điểm có sự đổi thay, và đồng hành với Jules.

Từ một thằng bé sôi nổi, vô tư vô lo, Jules lớn lên với rất nhiều nỗi sợ được hình thành. Nỗi sợ của Jules đến từ những biến cố. Nỗi sợ của Jules đến từ sự lớn lên. Nỗi sợ đến từ chính những mối quan hệ ruột thịt nhưng không còn tìm thấy điểm chung. Jules đánh mất mọi thứ, đánh mất chính mình, đánh mất cả một người con gái mà mãi sau này anh không thể ngừng quên.

Đã bao giờ chúng ta ra ngoài xã hội với những nụ cười và trở về nhà bằng một cơn tức giận? Đã bao giờ chúng ta thật dịu dàng với những người xa lạ, nhưng thật dễ dàng buông lời sắc mỏng với những người thân cận nhất…

Sự cô đơn trong gia đình bắt nguồn từ sự cô độc trong tâm hồn. Chúng ta không cho nhau cơ hội thấu hiểu và khước từ nhau vì suy nghĩ họ chẳng hiểu lấy mình. Từ một vụn vỡ nhỏ, đến một vụn vỡ nhỏ hơn, đến lúc chính những anh em trong gia đình Jules tuy lớn lên cùng nhau, lại chỉ có thể nghĩ về nhau trong những mảnh rời rạc trong ký ức. Đã ai không từng ngẫm lại những gì mình bỏ lỡ, và hơn cả, có những ai chắc chắn cho việc mình không bỏ lỡ cả những thứ tiếp theo?

tan-cung-cua-co-don
Tận Cùng Của Cô Đơn

Trong cuộc đời này có những thời điểm sẽ không ai dạy ta phải làm gì, ta rong ruổi giữa những rối ren. Những tâm sự của Jules là những tâm tư mà ai trong quá trình trưởng thành ắt hẳn cũng trải qua đôi lần – những tâm tư về gia đình, về trường học, tình bạn, tình thương, và cả một tình yêu!

Trên hành trình tìm được một nửa con người cậu đã đánh mất, trong cuộc vùng vẫy giữa quá khứ và hiện tại, không thể phủ nhận chính tình yêu đã lấp đầy khoảng trống và giúp Jules như một lần nữa, một lần nữa được sinh ra.

“Chúa muốn chúng ta học cách chăm sóc bản thân. Ngài không cho chúng ta con cá và nghe mọi lời cầu nguyện của chúng ta, nhưng Ngài lắng nghe chúng ta và quan sát chúng ta đương đầu với mọi thứ dưới này”.

Bệnh tật, bất công, cái chết, và đau khổ. Cuộc sống là ở đó để học cách câu.

Đây không phải là áng văn khó đọc, nhưng lại là một áng văn rất khó quên. Ta dễ dàng thấy phản chiếu trong đó hình ảnh của mình, câu chuyện của mình. Để nhận ra sau cùng, không thể chờ đợi ai đặt tay lên vai mình mãi, mà nên là chính mình chủ động đặt tay lên vai họ, vì cách duy nhất chúng ta có thể vượt qua nỗi cô đơn trong mình, là vượt qua nó cùng nhau.

Và tình yêu là thứ tồn tại duy nhất kể cả khi tất cả đều chỉ là ảo ảnh.

Bản thân mình rất thích con người Jules, nhìn cậu lớn lên và rút ra những chiêm nghiệm trong cuộc sống vốn là thói quen của mình cả tuần nay, nên khi khép lại cuốn sách khiến lòng mình hơi nuối tiếc. Tìm kiếm trên Goodread với từ khoá The End Of Loneliness thì sẽ thấy hơn quá nửa là rate 5 sao, nhưng bản thân mình không hề thích minh hoạ bìa sách vì cảm quan ban đầu của mình nghĩ đây ắt là là một cuốn sách teen teen mới lớn, kiểu dạng self help chứ không có chiều sâu về tâm lý, mặc dù sách khai thác rất nhiều về các mối quan hệ khác nhau trong cuộc sống. Tuy nhiên Tận Cùng Của Cô Đơn có một cái kết đẹp, rộng mở, sự tiếp nối thế hệ sau đó của Jules thực sự làm mình hạnh phúc và yêu thêm cuộc sống này.

Chốt lạiii, đây là một cuốn sách đem lại cho mình nhiều cảm xúc, mình mạnh dạn rating 4/5 với tất cả sự trân trọng