Rate this post
  • Lãnh Địa Ánh Sáng – Tsushima Yuko
  • Review: Nguyen Quoc Long

Tìm đọc cuốn này vì tò mò, sau khi biết Tsushima Yuko là con gái út của đại văn hào Dazai Osamu (tên thật là Tsushima Shuji). Nhưng đọc rồi thì có thể xác nhận, bà là một tài năng văn chương đặc biệt và toả sáng, hoàn toàn độc lập với tên tuổi vĩ đại của người cha. New York Times đã đánh giá Tsushima Yuko là một trong những nhà văn quan trọng nhất trong thế hệ của bà.

Nhân vật “tôi” bước ra từ cuộc hôn nhân đổ vỡ, làm mẹ đơn thân, dắt theo cô con gái ba tuổi đến nơi ở mới thuê – căn hộ trên cùng của toà nhà Fujino 4 tầng với rất nhiều ánh sáng.

Một tiểu thuyết đi sâu vào diễn biến phức tạp trong nội tâm của người phụ nữ sau ly hôn. Những rạn nứt từng chút, từng chút một xuất hiện trong tâm hồn “tôi”. Khiến cô không khỏi mang một tâm trí xao động, thiếu ổn định.

Lối viết vừa đơn giản chân thật, vừa bay bổng lãng mạn của Tsushima Yuko đã khơi gợi nhiều đồng cảm từ độc giả. Giúp độc giả thấu hiểu nhân vật và thấu hiểu chính mình. Bởi dù lí do là gì thì diễn biến tâm lí của một người vừa tổn thương luôn rất giống nhau. Nó là thứ âm thầm lặng lẽ bên trong, chứ không phải là nỗi đau gào thét cường điệu mà ta vẫn thấy trên các drama.

Lãnh Dịa Ánh Sáng Lãnh Địa Ánh Sáng - Tsushima Yuko

“Tôi” lúc thì khao khát gặp người chồng đã bỏ rơi mình, mơ tưởng đến những người đàn ông xung quanh hay tha thiết được gần hơn với đám đông. Nhưng có lúc lại chỉ muốn ở một mình, trốn chạy khỏi tất cả, kể cả đứa con gái nhỏ..

Chạm đến cái “bên trong” ấy, mô tả nó thật rõ ràng, chi tiết với góc nhìn đầy thấu hiểu chính là điều tuyệt vời ở cuốn sách này.

Trong “Lãnh Địa Ánh Sáng”, giấc mơ xuất hiện rất nhiều, đôi khi lấn át cả hiện thực khiến độc giả trong phút chốc cảm thấy mơ hồ. Những hình ảnh đẹp và lặng lẽ, hư hư thực thực, vừa gần vừa xa, ẩn dụ cho rất nhiều khao khát, giằng xé trong nội tâm nhân vật.

Nói về sự mong manh, rạn vỡ của tâm trạng nhưng cả cuốn sách lại ngập đầy ánh sáng, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng, như một thông điệp mà tác giả muốn truyền tải. Hãy cứ tổn thương, gục ngã, mâu thuẫn, bất thường.. khi tâm lí thường-tình-rất-con-người buộc ta phải thế. Rồi quay về nhịp điệu thường nhật khi thực sự sẵn sàng. Sự bình tâm, dù có biến mất lâu đến mấy cũng sẽ trở lại, như một thứ ánh sáng dẫn lối.

Bài giới thiệu tác giả của Yanagizawa Kyoko ở cuối sách vô cùng hay và sâu sắc. Như một tiểu luận, phân tích giúp độc giả mới làm quen với văn chương Tsushima Yuko, hiểu hơn về nội tâm và thứ đã bắt nguồn cho phong cách sáng tác của bà. Đọc xong lại mong chờ tuyển tập truyện ngắn của tác giả sẽ sớm được dịch và cả các tiểu thuyết khác nữa.

Một số trích dẫn yêu thích:

  • Nhưng tới khoảnh khắc mở cửa bước vào bên trong, tôi như reo lên trong lòng rằng, căn hộ của tôi chỉ có thể là đây mà thôi. Trong căn hộ trống trải lâu ngày ấy, ánh sáng như đang chen lấn, xô đẩy nhau.
  • Chuyện ly hôn, nếu tránh được thì nên tránh.
  • Tâm hồn con bé cần phải được những niềm vui thu nhận mỗi ngày lấp đầy đến mức vào ban đêm nó phải ngủ say sưa vì mệt mỏi.
  • Tôi gập ô và bế con lên tay, lúc này đã ướt sũng, tôi thong thả bước đi trong mưa.
  • Tôi bị choáng ngợp bởi độ to lớn của thứ mình vừa thực sự đánh mất.
  • Mùa xuân ấy, con gái tôi mải miết đuổi theo những bông hoa. Bồ công anh, cải tím, cúc trắng, chua me đất hoa vàng, mã đề, cúc vàng, cỏ ba lá hoa trắng… Chỉ trên con đường từ nhà trẻ về căn hộ, con bé đã có thể thu thập được số hoa nhiều đến độ không thể cầm hết trên hai tay. Hoa vàng, hoa trắng, hoa xanh được nó nhét đầy cả trong túi áo lẫn trong chiếc túi đeo chéo đi học.