Rate this post

Ta đi qua một lần sen úa

Mới biết mình chưa hiểu một làn hương.

Đây có lẽ là câu thơ được trích dẫn nhiều nhất của Đinh Vũ Hoàng Nguyên. Nó vừa là hình ảnh đẹp, buồn man mác lại khiến cho người ta có nhiều suy tưởng. Mình cũng biết đến Đinh Vũ Hoàng Nguyên qua câu thơ này.

Mua Có một phố vừa đi qua phố vì mình thích cái tựa quá, và nghĩ những câu chuyện trong đó cũng đẹp đẹp và man mác. Sau khi mua về, mở tay bìa đọc, mình bị hẫng. Biết tác giả đã mất, mình thấy như bị lừa, dù chẳng biết ai lừa. Đọc xong tay bìa, mình gấp lại, cất đi gần 4 năm. Đến mấy ngày gần đây mới lôi ra đọc. Quả thật, mình chưa từng thấy cuốn sách nào thật, trong sáng và đáng yêu đến vậy. Đọc đến gần cuối, bỗng có cảm giác muốn níu lại. Sợ đọc đến cuối cùng, cũng là đến những ngày cuối của tác giả. Thế xong buồn.

Xem thêm: Tâm Lý Học Biểu Cảm

co mot pho vua di qua pho sách vui Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố
co mot pho vua di qua pho sách vui Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố
co mot pho vua di qua pho sachvui Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố
co mot pho vua di qua pho sachvui Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố

Đọc truyện ngắn của Đinh Vũ Hoàng Nguyên, mình bất giác nghĩ đến Nam Cao. Ấy nhưng truyện của Đinh Vũ Hoàng Nguyên lại có những cái kết khiến mình thấy những mảnh trời xanh biếc, những tán cây mướt mắt mùa hè. Nó đầy mùi rác rưởi, chợ búa, thịt chó mắm tôm. Nhưng lại rất tình (mình chưa từng dùng lối nói này trước đây). Phố của Đinh Vũ Hoàng Nguyên không phải nơi phồn hoa đô hội, phố của anh là những mảnh cũ mèm nhưng làm người ta thương mến.

Có một phố vừa đi qua phố là tập hợp đủ mọi thể loại ngăn ngắn để người đọc mở bất cứ trang nào cũng có thể dừng lại đọc. Đinh Vũ Hoàng Nguyên viết duyên chưa từng thấy. Từng câu chuyện kể, cười muốn chảy nước mắt nhưng cũng làm người ta nghĩ. Mà là cái nghĩ rất tự nhiên, không phải kiểu cố cài rồi bắt người đọc nghĩ. Mà nếu là cài, thì anh tài tình quá.

Đọc, mình thấy trọng và thương. Trọng, vì gần 40 năm cuộc đời, anh sống với lòng yêu đời, yêu người vô cùng như thế. Đọc những gì Đinh Vũ Hoàng Nguyên viết, có cảm giác anh đang vội vàng lắm. Vội vàng sống, vội vàng tận hưởng từng giây phút sống. Mình trọng, vì những điều đơn giản như thế. Thương, vì thời gian của anh quá ngắn ngủi. Có lẽ, vì biết thời gian quý giá, nên anh tận dụng từng giây để cảm nhận cuộc sống.

Có một phố vừa đi qua phố vừa có được cái tình lại vừa có được cái duyên trong câu chữ. Một cuốn sách thực sự rất đẹp và đọc rất đáng đời. Thế.

=> Cảm ơn người đồng nghiệp cũ đã tặng tôi cuốn sách này và động viên tôi trải qua những ngày tháng khó khăn nhất

co mot pho vua di qua pho Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố
co mot pho vua di qua pho sach vui Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố