Rate this post

Một cuốn sách đọc cũng đã khá lâu nhưng hôm nay tâm trạng nên mình sẽ nêu một chút cảm nhận về em nó.

Truyện kể về hai nhân vật chính: Tần Sâm – một giáo sư về sinh lý học ở trường đại học A khiêm luôn người hỗ trợ cảnh sát trong việc điều tra phá án, Ngụy Lâm-một cô giáo dạy piano mắc bệnh trầm cảm. Họ gặp nhau và quyết định tiến đến hôn nhân, hạnh phúc bên nhau được vài năm thì biến cố ập đến và kết quả là hai người phải chịu đựng căn bệnh về tâm lý và bị dày vò bởi những tổn thương trong quá khứ. Điều gì đã xảy ra và khiến họ trở nên như thế?

  • ‘Mắt bão” là cuốn sách kết hợp hai thể loại trinh thám và ngôn tình. Về yếu tố trinh thám, mình đánh giá khá cao, không dễ đoán là điểm cộng với mình rồi, các vụ án theo xu hướng tâm lý biến thái, vụ án diễn biến nhanh nhưng vẫn cuốn. Các vụ án lồng vô mạch truyện chính hợp lí, khai thác được tâm lý và nội tâm nhân vật. Còn xét về yếu tố ngôn tình, nếu như bạn là người thích kiểu ngôn tình sến súa ngọt sủng đặc sản TQ thì quyển này không dành cho bạn, chính vì thế mà mình thích cái ngôn tình của em nó. Khi mới đọc mình bâng khuâng thật sự cả hai đến với nhau có thật là vì tình cảm không, nhưng về sau mình cảm được tình yêu của họ thiêng liêng như thế nào.
review mat bao Review Mắt Bão
  • Xây dựng nhân vật làm mình rất cao hứng. Mình thật sự rất mê nhân vật Tần Sâm, thẳng thắng, nghiêm túc ban đầu rất soái về sau hơi ba chấm nhưng hong sao cái gì cũng có nguyên nhân =))) phong cách phá án và tính cách kiểu dị dị thành ra đọc cười xĩu, có khả năng quan sát nhạy bén và đọc được nội tâm tội phạm (giống như là sự pha trộn giữa Phương Mộc và Sherlock Holmes vậy). Nam chính vẫn được xây dựng kiểu nam thần cực soái với những khả năng pro vjp sặc mùi TQ nhưng về sau có sự thay đổi ngoạn mục hơi tàn với ban đầu nhưng ít ra cho mình cảm giác tác giả không biến Tần Sâm thành nhân vật nam chính được xây dựng theo khuôn mẫu phát ngán trong những truyện ngôn tình. Nữ chính Ngụy Lâm là nhân vật xưng Tôi trong câu chuyện, mình đã nghĩ rằng cốt truyện có hay đến mấy, nhân vật nam chính ấn tượng như thế nào nhưng cứ có cái kiểu kể chuyện qua góc nhìn của nữ chính mà không kèm với đó là cảm xúc của người xưng tôi thì sẽ gây chán vì giống như tác giả đang kể xuôi cho hết câu chuyện vậy. Thế nhưng về sau mình càng nhiều hiểu được ý đồ của tác giả và nó càng kích thích người đọc hơn, tạo nút thắt cho câu chuyện làm nó được đẩy lên cực kì cao trào. Một lời khen cho tác giả. Thông minh! Khôn khéo! Tác giả đã thật sự đầu tư và khai thác nhân vật tốt.
  • Ý nghĩa của tựa sách: ”Mắt bão”. Khi mới đọc mình thật sự không hiểu cái tên sách ”Ơ đặt cho có à?” nhưng về sau là một cú tự vã cực mạnh. Mỗi lần nghĩ tới là mình vẫn ám ảnh, một cái tên ngắn gọn, súc tích nhưng nó đủ để thể hiện hết được cái Bi trong câu chuyện rồi…
  • Cốt truyện về sau không còn chỉ là phá án điều tra nữa mà thật sự rất cuốn, rất ấn tượng, quá khứ của hai nhân vật được tiết lộ, họ đã trải qua chuyện gì, mấy năm nay họ chạy trốn điều gì để rồi chìm sâu vào bi kịch đó. Tinh thần và thể xác của họ bị giằng xéo. Họ có đáng phải như thế không? Ngỡ ngàng, quá là sốc luôn á. PHẢI ĐỌC. Cuốn sách mang cho mình nhiều cung bậc cảm xúc, có lúc rất hài hước nhưng có lúc lại cảm thấy đau thương cùng với nhân vật. Ranh giới Tốt Xấu, Thiện Ác mong manh và qua đó đề cao lòng cảm thông với số phận khi bị đẩy vào bước đường cùng. Một câu chuyện dẫu có bi thương, xót xa, ám ảnh nhưng vẫn làm nổi lên một tình yêu đẹp, sức mạnh tình cảm thiêng liêng. ”Mắt bão” đã lấy đi những giọt nước mắt của mình đến tận những trang giấy cuối cùng.
  • Khen thì nhiều nhưng vẫn có điểm trừ nha. Là bi kịch của nhân vật với người đọc như mình thì ok cảm giác căm phẫn, đau lòng, xót xa là có và mình thật sự thấu hiểu sâu sắc cho nỗi niềm của nhân vật nhưng vẫn còn hơi nửa vời chưa được rõ ràng. Nếu tâm lý nhân vật được trau chuốt và đẩy lên mãnh liệt hơn thì tuyệt vời, mình chắc chắn sẽ còn vỡ òa hơn cả thế. Nữ chính nếu được đầu tư chi tiết hơn thì sẽ không bị lép vế quá trời so với nam chính.