Rate this post

Sachvui.vn Review Audio

Tình yêu đích thực chính là chúng ta có thể không hoàn hảo, nhưng mỗi khoảnh khắc hai người đều muốn vì đối phương mà cố gắng, vì đối phương mà thay đổi, trở thành một bản thân tốt hơn, cũng nhờ đối phương mà trở thành một bản thân tốt hơn.

Hạ Sơ Nhất đã từng là “một con nhóc không hiểu sự đời, một kẻ vô danh tiểu tốt”, học lực không giỏi, ngoài tính cách lạc quan, hồn nhiên thì không có bất cứ một đặc điểm nổi trội nào khác. Thế nhưng chỉ sau tám năm, tất cả những điều này đều thay đổi, cô ngày càng trưởng thành hơn, chín chắn hơn, có thể tự mình trở thành trợ thủ đắc lực nhất của Chủ tịch. Đây không chỉ nhờ vào sự nỗ lực của bản thân cô, mà còn bởi tình yêu với Lục Phỉ Nhiên đã trở thành động lực để cô thay đổi. Như Hạ Sơ Nhất đã nhận định, “Cô có thể trở thành một người như ngày hôm nay đều là nhờ ơn của Lục Phỉ Nhiên.”

Vậy còn Lục Phỉ Nhiên thì sao?

142255319 738797693410001 8223080272267505112 o Người là biển rộng, Kẻ là mặt trời

Trái ngược với Hạ Sơ Nhất, Lục Phỉ Nhiên lại là một học bá ưu tú, nổi tiếng khắp trường học. Bởi vậy mà chẳng ai ngờ được một học bá như Lục Phỉ Nhiên lại đem lòng thương mến Hạ Sơ Nhất, thậm chí còn chấp nhận học lại một năm, đăng kí nguyện vọng vào một ngôi trường bình thường thay vì một ngôi trường danh tiếng như Thanh Hoa vì Sơ Nhất.

Mối tình của hai người họ vẫn trôi qua hạnh phúc, ngay cả khi phải yêu xa. Đây có lẽ là thử thách khó khăn nhất mà mỗi cặp đôi phải trải qua. Bởi lẽ người ta yêu không thể cùng ta chia sẻ buồn, vui, hờn, giận; cũng như ta không thể ở bên an ủi, động viên mỗi lần người ấy trải qua khó khăn hay khích lệ, cổ vũ khi người ấy đạt được một thành tựu nào đó. Có đôi khi ta vô tình gặp được một chuyện gì đó rất thú vị, muốn kể cho người ấy nghe nhưng họ lại không ở đó, dù cho có thể liên lạc với nhau qua điện thoại nhưng vẫn không cách nào lột tả được trọn vẹn cảm xúc lúc ấy. Đôi khi cũng chỉ bởi cả hai đều bận rộn với công việc của mình, mà đến khi có thể rảnh rang kể cho nhau nghe, thì câu chuyện đã trở nên nguội lạnh.

Khó khăn là vậy nhưng hai người vẫn cố gắng vượt qua, mỗi ngày đều nỗ lực vun đắp tình yêu, trân trọng đối phương, mỗi khi gặp mặt lại nồng đậm, quyến luyến, bù lại cho khoảng thời gian xa cách.

Thế nhưng tình cảm ngỡ là sâu đậm đến vậy, chân thành đến thế, Lục Phỉ Nhiên lại đột nhiên gửi tin nhắn cho Sơ Nhất, nói muốn kết thúc chuyện tình của hai người, sau đó cho dù Hạ Sơ Nhất có gọi đến bao nhiêu cuộc điện thoại cũng tuyệt không bắt máy. Lúc ban đầu mới đọc đến đây, tôi thật sự cảm thấy rất bất bình nhưng càng đọc những chương về sau, tôi mới thực hiểu nỗi khổ tâm và bất lực của Lục Phỉ Nhiên khi vẫn còn yêu, còn quan tâm và muốn ở bên Sơ Nhất, nhưng lại phải chịu áp lực từ phía gia đình mà chối bỏ tình cảm của mình dành cho cô ấy.

Thật may rằng về sau mọi hiểu lầm đều được giải quyết ổn thỏa, mọi khó khăn đều đã qua đi, họ lại có thể ở bên nhau, cùng chia sẻ niềm hạnh phúc và nhận lại được tình yêu mà cả hai xứng đáng có được.

Có lẽ mong ước của mỗi người yêu nhau đều sẽ như thế này.

“Chỉ mong mình được ở bên nhau thật lâu.”