Rate this post

SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA

– Tác giả: Joel Dicker –

Là một fan “hơi cứng” của Dan Brown nên khi đọc phần giới thiệu “thổi bay vị trí đầu bảng của Hỏa Ngục” thì mình đã thấy hy vọng ít nhiều ở quyển này, và nó đã “thổi bay” mình luôn! Một vụ giết người/mất tích từ năm 1975 đột nhiên nóng trở lại khi xác của Nola – cô bé 15 tuổi mất tích khi xưa- được tìm thấy trong vườn nhà văn nổi tiếng Harry Quebert. Từ đây những bí mật từ sâu thẳm được phơi bày: về nhà văn, về tình cảm hai con người đáng tuổi chú cháu,…

Một vụ án đã có cả bằng chứng, nghi can số 1, cái xác trong nhà của nghi can và đến cả ông ta cũng không hề kêu oan, vậy đâu là điểm thu hút độc giả đọc nốt 700 trang còn lại? Cũng như Dan Brown, Joel Dicker chỉ cho độc giả một lượng thông tin ít ỏi nhưng vừa đủ để suy luận, nhận xét và phán đoán tình tiết của vụ án, lượng thông tin và cả nhịp điệu của quyển sách sẽ tăng dần lên cho mãi đến kết thúc làm người đọc phải “thở dốc” sau khi đọc xong. Phải mất gần 300 trang tác giả mới xây dựng xong hầu hết tuyến nhân vật, giải thích về các mối quan hệ và những tình tiết quan trọng nhất, và 400 trang còn lại là cuộc chạy đua của cả Marcus và người đọc để truy tìm sự thật. Tác giả đã thực sự làm cực kì tốt trong xây dựng bối cảnh ban đầu, những “nền nóng” cần thiết để câu chuyện có thể phát triển mà không vướng bất kì plot hole –thiếu sót trong cốt truyện- nào. Có lẽ do nó được so sánh với sách của Dan Brown nên mình đã “đề phòng” rất nhiều với các tình tiết được đưa ra, những hint-gợi ý- lớn hay bé điều khiến mình bận tâm ít nhiều, nhưng tổng quan trải nghiệm khi đọc quá tuyệt vời đi. Một cốt truyện trinh thám hoàn hảo, với cách khai thách hoàn hảo!

Cùng một cốt truyện hoàn hảo thì chắc chắn cách xây dựng nhân vật cũng phải rất tốt, và mình lại công nhận với điều này. Tuyến nhân vật trong truyện có thể nói là khá nhiều, khó lòng mà phân biệt đâu là nhân vật chính đâu là nhân vật phụ (trừ Marcus) khi mà “giá trị” của họ đối với mạch truyện hoàn toàn tương đương với nhau. Một lỗi cố hữu của nhà văn đó là đặt quá nhiều quan tâm lên một nhân vật và làm các nhân vật khác bị giảm sức ảnh hưởng, từ đó có thể xem họ có hay không cũng không quan trọng, rất may là Joel Dicker không như vậy. Tuyến nhân vật của ông rất đa dạng, xuất hiện đúng lúc và đúng chỗ cần, được khai thác triệt để và đào sâu về cả tâm lí lẫn quá khứ. Điều này làm cho câu chuyện được cân bằng và các tình tiết khó đoán hơn. Có thể ví dụ như nhân vật cảnh sát Gahalowood, vai trò của ông( và cảnh sát) trong truyện không hề bị xem nhẹ hay trò cười –kiểu thám tử siêu đỉnh và cảnh sát ngu ngơ ấy- mà ông lẫn cảnh sát trong truyện có ý nghĩa rất lớn trong những hành động của Marcus, các nhà văn khác thường biến cảnh sát thành trò đùa hoặc hạ thấp họ để “nâng tầm” nhân vật chính.

Nhẩm đếm sơ sơ thì lượng plot twist- cú ngoặc bất ngờ trong cốt truyện- của sách là khá nhiều, với mình thì khá là thích thú nhưng với nhiều người đọc có lẽ sẽ gây phản tác dụng. Nếu mà nói truyện có plot twist thì cũng gần như là spoil nhưng cũng phải bàn vì thật sự việc trải dài ngần ấy twist khiến mình hơi bội thực. Sách dày và nhiều tình tiết, tuyến nhân vật có câu chuyện đan xen vào nhau khá phức tạp, nên việc cứ xoay độc giả liên tục khiến bội thực thông tin là có thể xảy ra ( ít nhất là đối với người ít đọc trinh thám). Chắc đây cũng là cách đẻ tác giả níu kéo người đọc tiếp tục với cuộc hành trình đọc: đó là “đấm” vào mặt độc giả bằng một mớ thứ (đùa thôi ^^). Nhưng với sự đề phòng của mình thì mọi thứ thật sự rất là khích thích đó.

Mình từng đọc một review rằng quyển này ảnh hưởng từ “Lolita” khá nhiều, điều này cũng đúng trên vài mặt. Theo mình, nếu chỉ xét về khía cạnh văn học thì đây vẫn là một quyển sách đáng đọc về tình yêu và những chuyện người ta có thể làm khi yêu. Chuyện tình của Harry và Nola khá đặt biệt, lúc đầu người đọc sẽ có chút ác cảm, ngờ ngợ hay kì dị, nhưng một cảm giác đều biến thành thương cảm khi đọc hết quyển sách này. Lồng ghép song song với cốt truyện là những lời dặn dò của Harry đối với Marcus về cách viết sách, về cách sống và những bài học đầy tâm huyết về làm người. Đây chính là khía cạnh rất đáng giá của quyển sách.

“Hãy biết quý trong tình yêu, Marcus ạ. Hãy coi tình yêu là cuộc chinh phục đẹp nhất đời anh, là tham vọng duy nhất của anh. Sau người này, sẽ có người khác. Sau cuốn sách này, sẽ có cuốn sách khác. Sau vinh quang này, sẽ đến vinh quang khác. Sau khi tiêu hết tiền, sẽ lại có tiến. Nhưng sau tình yêu, Marcus a, sau tình yêu, chẳng còn gì khác ngoài vị mặn chất của dòng lệ”.

Đây là một quyển trinh thám hiện đại rất tuyệt vời và cực kì đáng đọc, đáng tiếc rằng mọi người thường ngại nó. Trường hợp này giống như “13 67” hay “Ratman- bản sao chép lỗi”,… vậy, mình khá là hy vọng mọi người đọc quyển này đó, nó chỉ hơi dài thôi, chứ quá đáng để đọc ấy chứ.

Muốn bàn thêm ti tỉ thứ nhưng spoil thì mất vui, nên thôi dừng tại đây và rate 9/10 cho quyển này nhé. Buy gold byeeeeeee…