Rate this post

Đᴏ̂ɴɢ ᴀ̂́ʏ ʜᴏᴀ ɴᴏ̛̉ ʟᴀ̣ɪ ᴛᴀ̀ɴ. ᴄᴀ̉ɴʜ ᴄᴜ̃ ɴɢᴜ̛ᴏ̛̀ɪ xᴜ̛ᴀ, ʜᴀ̣ɴʜ ᴘʜᴜ́ᴄ ᴄʜɪ̉ ᴄᴏ̀ɴ ʟᴀ̀ ǫᴜᴀ́ ᴋʜᴜ̛́

“𝐌𝐮̀𝐚 đ𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐚̀𝐲 𝐭𝐫𝐨̂𝐢 𝐪𝐮𝐚 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐜𝐨̀𝐧 𝐦𝐮𝐚 Đ𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐚̆𝐦 𝐬𝐚𝐮, 𝐧𝐚̆𝐦 𝐬𝐚𝐮 𝐧𝐮̛̃𝐚 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐚̉ 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 đ𝐨̛̀𝐢. 𝐒𝐚𝐨 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐭𝐢𝐞̂́𝐜 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐦𝐮̀𝐚 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐤𝐢̉ 𝐧𝐢𝐞̣̂𝐦 đ𝐚̃ 𝐭𝐫𝐨̂𝐢 𝐪𝐮𝐚.”

Gấp lại trang sách Đông ấy hoa nở lại tàn, lòng tôi không khỏi bâng khuâng nhớ về những cánh hoa Hoàng Lan rơi lặng lẽ vào cuối Đông, những lần ôm hôn kề tựa của Hải Phong dành cho Ngọc Ly, hay cái lạnh thấu da thịt của mùa Đông dọc hồ Tây như thấm cả vào tâm hồn tôi… tất cả những xúc cảm ấy vẫn chảy bồi hồi trong lồng ngực tôi suốt những ngày tháng sau đó mỗi khi gió Đông về.

137087780 1016551048854644 8275578949550784075 o Review sách Đông ấy hoa nở lại tàn

Có thể nói, Đông ấy hoa nở lại tàn giống như người tình đã cũ, khi còn miên man trong những câu chuyện tình đầy rắc rối, trái ngang thì không một phút giây nào tôi không muốn thoát khỏi nó, nhưng khi gấp lại cuốn sách, cái cảm giác về một hơi ấm đã cũ cứ ùa về, gõ cửa, và ngột ngạt. Dường như tôi không thể nào quên được cái cảm giác khi mà trái tim còn ấm nóng yêu thương, cũng giống như cái cảm giác bồi hồi, da diết khi đọc từng trang tiểu thuyết Đông ấy hoa nở lại tàn.

Chỉ nghe cái tên Đông ấy hoa nở lại tàn thôi tôi đã mường tượng ra được có lẽ đây là bản tình ca buồn mùa Đông, và cái sâu sắc của tác giả là đã dẫn tôi đi đúng với mạch cảm xúc của chính mình, để tôi cảm thấy rằng mình thực sự thấu hiểu chúng. Điều mà không phải tiểu thuyết tình yêu nào cũng đem lại. Tôi yêu cái cách chị Vân Khánh – tác giả của cuốn sách đưa tôi vào thế giới của Đông ấy hoa nở lại tàn, là yêu chứ không phải ngưỡng mộ, bởi khi tôi dùng từ “yêu” tôi có cảm giác chị đã viết riêng cho tôi, đã cảm thông cho những suy tư ngày một héo tàn của tôi.

Nhắc đến chị Vân Khánh và những trang sách của chị, tôi không khỏi ngỡ ngàng khi thấy được một phạm trù khô khan, cứng nhắc, khó hiểu như kinh tế khi được thổi hồn vào văn chương lại lấp lánh, du dương nhưng khúc nhạc đến vậy. Với những bước chân dày dạn những kinh nghiệm kinh doanh cùng khả năng thấu hiểu những câu chữ, chị Vân Khánh đã chinh phục được trái tim độc giả bằng một cách nhẹ nhàng, dịu êm nhất.

Thật không sai thì nói rằng Đông ấy hoa nở lại tàn rất hiện đại, hiện đại không chỉ bởi nó xoáy sâu vào câu chuyện kinh doanh mà còn bởi mạch cảm xúc phóng khoáng mà chị Vân Khánh đã thổi vào từng câu chữ, hiện đại bởi chủ đề tình yêu trái ngang nhưng không phải không tìm ra lối thoát, đôi khi chúng ta chỉ lạc nhau chứ không phải sẽ không tìm được nhau, cũng giống như khi Đông tàn thì Xuân sẽ chớm nở.

Cảnh cũ người xưa, hạnh phúc chỉ còn là quá khứ, dù có gắng nở muộn, cánh hoa Hoàng Lan cuối Đông cũng không trụ nổi sang mùa Xuân, cánh hoa vẫn lã chã rơi, héo khô. Đó là những gì chị Vân Khánh đã nhắc lại trong Đông ấy hoa nở lại tàn, dường như đây là một chân lí mà ai trong mỗi chúng ta cũng thấu hiểu và công nhận, nhưng đôi khi chỉ vì dối lừa chính bản thân mình để bù đắp cho một khoảng trống nào đó trong ngăn tim mà ta vô tình quên. Hình ảnh những cánh hoa Hoàng Lan hay chính câu chuyện tình yêu giữa Hải Phong và Ngọc Ly đã nhắc nhớ lại chân lí ấy để chúng ta thôi lạc đường. Mùa Đông nào cũng sẽ có mùa Xuân, chỉ cần gốc rễ cắm chặt dưới lòng đất thì hoa lá cũng sẽ nở khi Xuân về.

Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy.