5/5 - (1 bình chọn)

Một bài review viết từ năm ngoái

Ngày 20/12/2020 quả là một ngày thật tuyệt vời, khi bằng một cách nào đó, tớ đã được trải nghiệm trọn vẹn hai cuốn sách cực kỳ tuyệt vời. Tất nhiên, như tiêu đề, một trong hai cuốn đó là “Chín mạng” – graphic novel của nhà văn người Thái Lan Songsin Tiewsomboon. Ai mà ngờ được cú chạm đầu đời của tớ với văn học Thái lại tuyệt vời đến thế, Yomost đến thế. Tớ đã bắt đầu cuốn sách với ý nghĩ rằng mình chỉ lật vài trang để đọc trước giờ đi ngủ. Ấy thế mà giờ đây (lúc đang ngồi viết bài), khi chuông đồng hồ điểm mười một giờ mười, tớ đang ngồi lọc cọc gõ những dòng này, mắt vẫn ươn ướt, miệng còn vương nụ cười và những câu chuyện của “Chín mạng” vẫn mãi lởn vởn trong đầu.

review chin mang Review Chín mạng

“Chín mạng” là một trong những tác phẩm mới ra mắt gần đây của Nhã Nam, chính xác là ngày 16/12/2020, theo những gì tớ vừa nhanh trí search Google được. Kỳ lạ một điều là tớ vốn dĩ chẳng hề để ý đến quyển tiểu thuyết này từ ban đầu, đương nhiên cũng chẳng có ý định mua nó tẹo nào cả. Vào tháng mười hai này, tớ còn đang bận quan tâm đến những “tên tuổi lớn” khác của Nhã Nam như “Những tù nhân của địa lý”, “Andersen toàn tập”, “Cây cam ngọt của tôi”, “Trong khi chờ Godot”,… Thậm chí quyển “Những đứa trẻ hư nhất quả đất” cũng là cái tên luôn nằm khiêu gợi trong wishlist của tớ. Tớ nhăm nhe mua tất cả, trừ “Chín mạng”. Tréo ngoe làm sao, trong khi đang nghèo mạt rệp và chưa rước được em yêu nào về dinh, tớ đã quyết định dốc thẻ ra quẹt lấy quẹt để, mua về “Chín mạng” chỉ trong năm phút. Tất cả chỉ vì lỡ chân dạo trong hiệu sách, lỡ tay nhặt “Chín mạng” lên, lỡ mắt ghé vào nhìn qua loa vài trang, và lỡ phải lòng nét vẽ đặc biệt và những câu từ giàu chất thơ trong sách. Ôi thôi thì, có lòng trồng hoa hoa chưa nở, vô tình sờ liễu liễu vào tay.

Trách ai bây giờ, trách tớ thôi. Ai bảo đây là một câu chuyện viết về loài mèo – loài vật mà tớ thích nhất. Ai bảo tác giả LanSongsin Tiewsomboon và dịch giả Quỳnh Quỳnh lại bắt tay nhau cho ra đời những câu văn vừa gần gũi, vừa huyền ảo lại thi vị đến thế. Ai bảo những câu chuyện được kể trong “Chín mạng” lại dễ để đồng cảm đến thế (những câu chuyện không mới, nhưng cách truyền đạt lại rất ấn tượng). Ai bảo cái không khí lành lạnh, hanh hao với màu đen chủ đạo của cuốn sách lại lôi cuốn đến thế. Ai bảo những bức tranh của tác giả lại đẹp đẽ và độc đáo đến thế? Ai bảo? Ai bảo? Ai bảo cơ chứ?

Tớ rất ít khi đọc graphic novel, vì tế bào nghệ thuật của tớ dường như đã tiêu biến ngay từ hồi tớ còn đuôi và việc cảm thụ ra được ý nghĩa của những bức tranh luôn là thứ nằm ngoài tầm với của tớ. Dẫu vậy, chỉ với con mắt trâu và cái đầu trâu này, tớ cũng phải trầm trồ xuýt xoa trước vẻ đẹp của từng trang sách. Có chút gì đó liêu trai, xưa cũ, lại có chút gì đó đáng yêu, bình dị. Sự tỉ mỉ hoành tráng của bối cảnh hòa lẫn nét đơn sơ mộc mạc khi vẽ những nhân vật, nét mảnh kết hợp với nét thô, nét đậm đi cùng với nét mờ. Mọi thứ tưởng như lao vào đấm nhau túi bụi, ấy thế mà cuối cùng lại ôm nhau nhau nhảy đầm trên nền nhạc du dương.

Những bức tranh minh họa của LanSongsin Tiewsomboon dường như đang cố gắng làm nổi bật lên sự đối lập của tác phẩm, khi những câu chuyện của “Chín mạng” dù có cách thể hiện đầy u ám, nhưng lại mang những thông điệp hết sức tươi sáng và nhân văn. Đó là niềm tin vào bản thân, là tình yêu, lòng ham sống, và cả sự quyết tâm hướng về những điều con tim mách bảo.

Cho đến tận khi bắt đầu đọc, tớ cứ nghĩ tớ sẽ được trải nghiệm một cái gì đó hơi rùng rợn, thậm chí là buồn bã, đau thương. Ai mà ngờ chỉ gần một tiếng sau mọi thứ lại ôm cua nhanh và ngọt như vậy. Dường như tớ đã bị tấn công bởi một cú thúc ngọt ngào, tựa như chú mèo béo màu đen nào đó đang hớn hở lao thẳng về phía tớ vậy, ấm áp và dịu dàng đến lạ kỳ. Tiếc là tớ đã viết xong bài đăng về những cuốn sách nên đọc vào giáng sinh, chứ không thì kiểu gì em yêu “Chín mạng” này cũng có một xuất. Chỉ với số tiền khá nhỏ để rình về em nó thôi, tớ thấy tớ đã quá là hời rồi.