5/5 - (3 bình chọn)

1. Chúng ta gọi những người đàn ông mất vợ là quan phu, gọi những người phụ nữ mất chồng là góa phụ và gọi những đứa con mất bố mẹ là “trẻ mồ côi”. Nhưng không có từ nào để gọi những người bố mẹ mất con. Con cái được cho là sẽ sống lâu hơn bố mẹ nhiều thập kỷ, chỉ phải đối mặt với gánh nặng của cái chết khi các đấng sinh thành sắp lâm chung. Chứng kiến cái chết của đứa con là một địa ngục quá bi thảm để cấu trúc của ngôn ngữ có thể diễn đạt được. Ngôn từ cứ thể sụp đổ!

2. Cuộc sống là một hành trình khám phá những điều bí ẩn chưa được biết tới.

3. “Dần dần, với đủ kiên nhẫn và kiên định, cháu sẽ lại hoà mình vào cuộc sống. Hãy đối diện với nó, cuộc sống có thể trở nên tốt đẹp. Nhưng bác nghĩ điều quan trọng nhất là tìm được một người có đủ khả năng gắn bó với cháu.”

4. Trở thành một bệnh nhân là trao quyền kiểm soát cho đội ngũ y khoa, cho những quyết định của họ, cho cơ thể của mình và những sự cố bất ngờ.

5. Chữa lành là tìm cách chung sống với những nỗi đau mà sẽ luôn tồn tại bên trong bạn, không vờ như chúng không ở đó hay cho phép nó chiếm giữ thời gian của bạn. Đó là học cách đối diện với những bóng ma và mang theo những gì còn sót lại.

(sách Giữa Hai Vương Quốc)