Rate this post

Danh sách chương Thế Gian Đẹp Nhất Trong Làn Gió

Quyển 1 – Chương 1

1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xoay một vòng. ”

“Xoay thêm vòng nữa.

Quyển 1 – Chương 2

2 Trên tường có cái đồng hồ, chẳng biết treo lên từ đời nào, mặt đồng hồ bám đầy bụi, bên mép còn hơi ố vàng, tôi hoài nghi nó vốn là màu trắng, đáng tiếc khung thủy tinh không ngăn chặn được bụi trần năm tháng.

Quyển 1 – Chương 3

3 Tôi chẳng biết mình ngủ mất từ bao giờ, nhưng khi nào tỉnh lại thì tôi có ấn tượng. Sáu rưỡi sáng, đúng thật phải rời cmn giường. Thế nên lúc mơ màng mở mắt, tôi còn nghĩ mình vừa xuyên hồn vào một chiến sĩ bộ đội.

Quyển 1 – Chương 4

4 Cuốn sách Vương bát đản đưa chia làm hai phần, phần đầu là hành vi quy phạm, tổng cộng ba mươi tám mục, phần sau là điều lệ chế độ, nhưng phần này chi tiết hơn nhiều, nào là chế độ quản lý quân sự hóa, chế độ cải tạo lao động, chế độ giáo dục bắt buộc, chế độ sát hạch giảm hình phạt linh tinh, mẹ nó chứ hồi tôi còn đi học cũng chả học nghiêm túc thế này bao giờ, chỉ cần thuộc mười chữ trong bài tứ tuyệt ‘Nhất thủ ngũ ngôn’ là thầy giáo đã cảm động rớt nước mắt tuyên dương tôi đến tận trưa, thế mà vào đây, ròng rã hai ngày, không ngờ tôi và Dưa hấu ở văn phòng quản giáo lại thật sự thuộc lòng ba mươi tám cái mục chết tiệt kia.

Quyển 1 – Chương 5

5 “Ơ, Tên câm về rồi. ” Dung Khải đi phía sau tôi kêu to. Anh bạn ngồi trên cửa sổ không phản ứng gì cả, vẫn giữ nguyên tư thế không nhúc nhích nhìn ra ngoài, tôi thấy biệt danh Dung Khải gọi không chính xác, cái gì mà Tên câm, rõ ràng là Tên điếc.

Quyển 1 – Chương 6

6 Vốn tưởng rằng bạn tù trở về, không khí trong phòng sẽ từ bi ai biến thành êm ái, nhưng ngay tại khoảnh khắc Hoa Hoa viết tên mình lên giấy cho tôi, tôi đã biết, tôi ngây thơ rồi.

Quyển 1 – Chương 7

7 Giữa tháng 8, lập thu (ngày 7, 8, 9 tháng 9) đã qua một tuần, trời vẫn rất nóng, cả nhà giam giống cái bình đậy nắp, tôi cảm giác mình là một con vi khuẩn, điên cuồng giãn nở bên trong, phân tách, sau đó tiêu biến.

Quyển 1 – Chương 8

8 Bị giam hãm là thứ tốt nhất giúp con người khôi phục lại bình thường, sang ngày hôm sau, tôi đau lưng, đau cột sống, chuột rút chân, hơn nữa còn thêm một lần muốn đấm Du Khinh Chu —- Mẹ nó chứ bố đây mới vi phạm lần đầu, có nhất thiết phải phạt nặng đến thế không?!Thật sự, rất khó chịu.

Quyển 1 – Chương 9

9 Phải mất mấy phút tôi mới tiêu hóa nổi sự thực Hoa Điêu lại đánh nhau với người khác, đương nhiên, cũng có khả năng cậu đơn phương bị đánh. Xét về phương diện ẩu đả, thực ra tôi và Kim Đại Phúc đứng trên cùng chiến tuyến, trước khi động thủ phải tính toán phần thắng, có thì lên, không thì rút, biết rõ đánh không lại còn lấy trứng chọi đá, nói dễ nghe thì là heo, còn nói khó nghe thì là ngu.

Quyển 1 – Chương 10

10 TV trong phòng sinh hoạt chung bị phán là không sửa được nữa, chẳng biết do hỏng nặng quá hay là tại mấy anh thợ lười biếng. Lãnh đạo nhà tù nghe vậy thì rất không vui, làm sao có thể thiếu TV được, đây là công cụ rất quan trọng của chiến dịch giáo dục tư tưởng cơ mà, vì thế chưa đến hai ngày, TV cũ bị mang đi, TV mới được đưa đến, giờ theo mốt, đổi thành màn hình tinh thể lỏng ba mươi bảy inches treo tường.

Quyển 1 – Chương 11

11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đảo mắt đã tới cuối năm.

Quyển 1 – Chương 12

12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vạn vật trên thế gian đều hỗ trợ lẫn nhau, nói thí dụ như có nồi thì sẽ có vung, có bát, có đũa, có đàn ông thì sẽ có đàn bà, ợ… Không thì đàn ông cũng được, có sân thể dục mới, sẽ có nội quy mới.

Quyển 1 – Chương 13

13 Chuyện Kim Đại Phúc có vợ còn làm tôi kinh ngạc hơn cả Thần Châu 6 phóng lên trời. Mấy ngày trước tôi còn hùng hồn giáo dục Tiểu Phong Tử, yêu đương tự do, ai cũng như ai, Kim Đại Phúc có cưỡi lên mày đâu mà mày khó chịu cái gì.

Quyển 1 – Chương 14

14 Kim Đại Phúc và Chu Thành đã gần một tháng không làm. Theo lý thuyết, bọn họ làm hay không làm chẳng liên quan lắm đến tôi, cuối tuần được ngủ ngon là tốt rồi, nhưng đảo mắt nhìn quanh phòng Mười bảy, chỉ có Chu Thành là bình thường nhất, còn lũ chúng tôi và Kim Đại Phúc đều cảm thấy bất thường, thật giống như môi trường quen thuộc đột nhiên bị phá vỡ, thế nên làm gì cũng chẳng ra hồn.

Quyển 1 – Chương 15

15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mỹ mãn hoàn thành nhiệm vụ, tôi mang câu trả lời về cho Kim Đại Phúc.

Quyển 1 – Chương 16

16 Lẽ thường tình, người tàn tật đều mang cảm giác tồn tại rất mạnh, lời này không hề có ý kỳ thị, chỉ thuần túy là sự thực, bởi vì họ không giống người bình thường, nên dù hữu ý hay vô tình, chúng ta vẫn chú ý tới họ.

Quyển 1 – Chương 17

17 Phùng Nhất Lộ, đằng sau còn có dấu hai chấm, lúc mới thấy tôi còn muốn cười, bởi vì nghiêm trang như thế thật sự quá khác với phong cách thiếu niên bất lương của Hoa Hoa.

Quyển 1 – Chương 18

18 Sau đó tôi ra tay chẳng còn biết nặng nhẹ, điếu thuốc bị tôi dụi tắt. Tôi khạc nước miếng, ném thuốc đi, chuẩn bị đứng dậy đạp thằng chó nọ mấy đạp, nhưng bỗng nhiên lại cảm giác có gì không đúng.

Quyển 1 – Chương 19

19 Song sắt, giường nhỏ, không gian chật hẹp. Tôi rất vinh hạnh lại được giá lâm căn phòng tăm tối, nhưng giờ khỏe mạnh, ăn ngon ngủ ngon, khác hẳn lần trước bức bối phát cuồng, mặc dù lần này tôi vẫn ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời nhà Vương bát đản.

Quyển 1 – Chương 20

20 Lời Chu Thành nói vòng vo trong đầu tôi nhiều ngày, lúc ăn cơm nghĩ, lúc làm việc nghĩ, trước khi đi ngủ, nhìn ván giường trên cũng nghĩ, đôi khi cảm thấy chúng thật thâm thúy, đúng là lời vàng ý ngọc, đôi khi lại cảm thấy chúng hơi là lạ, nhưng không biết cụ thể lạ chỗ nào.

  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • Sau
  • Cuối »