Rate this post

Danh sách chương Trầm Chu

Chương 1: Về Nước

1 Chuyến đi kéo dài mười mấy tiếng cuối cùng cũng kết thúc.

Cố Trầm Chu vừa xuống khỏi máy bay liền thấy trên sân bay có một chiếc xe việt dã đeo biển quân đội đã dừng ở đó, một người trẻ tuổi tầm hai mươi ba, hai mươi tư, hai tay đút trong túi, đi giày quân đội cao cổ, dáng vẻ bất cần tựa trên cửa xe.

Chương 2: Đình Thiên Hòa

2 Giờ phút này trong đình Thiên Hòa không có chút tiếng động dư thừa nào.

Cố Trầm Chu tựa người trên ghế, cổ hơi ngửa ra phía sau, cũng không có khí thế nghiêm trang như Vệ Tường Cẩm nhưng lại lộ ra một loại bình tĩnh khác:

“Vệ thiếu gia vừa rồi có chút nóng nảy, nhưng Tôn thiếu gia không chào hỏi gì đã đi vào đây, nói ra thì không được hợp quy củ cho lắm, tôi thấy mọi người cũng không nên chấp nhặt.

Chương 3: Đánh Cược (1)

3 Stud, còn gọi là sand crabs, lấy năm quân bài xếp thành một tổ quyết định thắng thua.

Người Tôn Phái Minh tùy tiện chỉ ra chia bài tên là Trần Hạo, năm nay vừa tròn mười sáu, là một tay chơi Poker thuần thục mười phần, vừa rồi lúc Tôn Phái Minh mới chỉ xong liền lấy một bộ bài poker mới bày ra toàn bộ, quân bài chia còn chưa lật.

Chương 4: Đánh Cược (2)

4 Tôn Phái Minh chớp mắt, người đàn ông trung niên đi lấy bàn lúc trước liền đứng dậy đưa tay lấy chuỗi hạt đến.

“Xem xét một chút, Cố thiếu gia không ngại chứ?”

Tôn Phái Minh nhả ra một hơi khói, nheo mắt cười nói.

Chương 5: Thiên Thụy Viên

5 Đội ngũ đèn đường chiếu sáng sắp xếp ngay ngắn chỉnh tề hai bên đường xe chạy chiếu sáng con đường đi phía trước.

Tiểu khu được xây dựng giữa sườn núi này là do chính phủ đặc biệt xây nên sắp xếp cho nhân viên chính phủ vào ở trong tiểu khu trên lưng chừng núi này, ra vào đều có giám sát an toàn nghiêm ngặt, có thể được ở trong này thì có thể nói sau lưng mỗi một người đều có mạng lưới quan hệ chồng chất.

Chương 6: Ba Năm

6 Ngày 18 tháng 10 năm 1995.

Ngày 1 tháng 1 năm 1997.

Ngày 28 tháng 8 năm 2009.

Ngày 13 tháng 2 năm 2010.

Mấy ngày ngày ở trong cuộc đời hai mươi ba năm của Cố Trầm Chu giống như những dấu vết được khắc sâu rõ ràng.

Chương 7: Thay Đổi (1)

7 Từ nhà ăn đến cửa chính chỉ có khoảng cách vài bước, hai người đều ăn xong rồi, Vệ Tường Cẩm dứt khoát đi cùng Cố Trầm Chu ra mở cửa.

Bên ngoài tòa nhà, Cố Chính Gia ôm một cái bình đang chuẩn bị gọi lần thứ hai, thấy cửa chính đột nhiên mở ra cậu có chút ngây người nói thầm một câu:

“Đúng là có…”

Cố Trầm Chu nghiêng người cho cậu đi vào, Vệ Tường Cẩm nói đùa một câu:

“Hôm qua mới cho em địa chỉ, hôm nay đương nhiên là có.

Chương 8: Thay Đổi (2)

8 Đi từ Chính Đức Viên ra đã là quá nửa buổi chiều, Cố Trầm Chu lái xe chạy về phía khu mộ ở tây viên.

Bắt đầu từ hơn mười năm trước khi Thẩm Nhu qua đời, cứ một hai tháng một lần Cố Trầm Chu liền tự mình đi đến trước phần mộ của mẹ cúng bái, trước đây là vì sợ hãi và hoài niệm, sau này lớn lên tuy rằng không còn cảm thấy sợ hãi về tương lai nhưng là đã thành thói quen, mỗi khi đến giờ thì lại đến đây, ngồi xuống, trò chuyện, liền cảm thấy đáy lòng trầm tĩnh lại.

Chương 9: Tiệc Sinh Nhật

9 Nhà họ Thẩm và nhà họ Cố khác nhau, giống như sự khác biệt giữa người làm ăn và chính trị gia.

Khi Cố Trầm Chu đi đến tòa nhà lớn kèm theo vườn hoa rộng lớn chiếm hơn mười mẫu đất của nhà họ Thẩm thì đã là chuyện của thật nhiều ngày sau đó.

Chương 10: Tai Nạn Xe Cộ

10 “Lời này của Hạ thiếu gia nói có phần không đúng rồi. ”

Cố Trầm Chu cười nói.

“Tôi chỉ có một em trai bảo bối này, không thương nó thì thương ai? Ba năm này tôi ở nước ngoài không làm được chuyện gì cho nó, hiện tại hẳn là nên bù đắp lại.

Chương 11: Công Tác Cứu Hộ

11 10 giờ 15 phút tối, trên đường chính phía Nam.

Ba chiếc xe cảnh sát dẫn đầu, ba chiếc xe cảnh sát bọc sau, bảo vệ xung quanh hai chiếc xe cấp cứu, không để ý đến luật giao thông mà gầm rú đi thẳng một đường.

Chương 12: Phân Tích

12 “Bác Vệ, cháu đưa bác đi. ”

Cố Trầm Chu nói.

Nhưng Vệ Thành Bá nhẹ nhàng xua tay.

“Không cần, cháu cũng mệt mỏi một buổi tối rồi, cẩn thận nghỉ ngơi đi.

Chương 13: Thợ Săn Và Con Mồi

13 Có lẽ là đã về đến nhà, có lẽ là vừa mới xảy ra tai nạn xe cộ, một đêm này, Cố Trầm Chu ngủ không được ngon, đã lâu mới mơ thấy một giấc mơ hoàn chỉnh.

Chương 14: Đua Xe

14 Đây là căn phòng cao cấp nhất: Ngọn đèn trên đỉnh giống như những đốm lửa nhỏ rực rỡ, sô pha bọc da đắt tiền, nguyên bộ thiết bị âm thanh chuyên nghiệp, lối bày biện hỗn loạn đầy cảm hứng là do một kiến trúc sư nước ngoài thiết kế — nhưng sau khi gặp phải mấy người có thân phận ở trong phòng liền không là gì cả.

Chương 15: Đêm Hôm Đó

15 Chu Hành? – Chu Hành nào?

“Không phải hắn ta!”

Cố Chính Gia theo bản năng phản bác.

“Tôi cũng không phải là chưa từng nhìn thấy hắn. ”

Lời này quả thực cũng không sai, ba năm trước lúc chuyện của Cố Trầm Chu và Chu Hành gây ồn ào một hồi trong kinh thành, cuối cùng còn lấy việc Cố Trầm Chu bị trục xuất ra nước ngoài mà kết thúc.

Chương 16: 5 Giây Lựa Chọn

16 0’00’’000 km/h

0’01’’116,54 km/h

0’03’’715,103 km/h

0’05’’458,200 km/h

Tiếng motor ầm vang là tiếng động duy nhất mà các tay đua có thể nghe được vào giờ phút này.

Chương 17: Va Chạm

17 Hạ Hải Lâu vốn tưởng rằng mình sẽ nhìn thấy một gương mặt phẫn nộ hoặc là hoảng sợ hay mỏi mệt, cũng có thể là một gương mặt cứng ngắc.

Hắn thậm chí đã chuẩn bị tốt sẽ nhận được một cú đấm thẳng mặt rồi đánh nhau.

Chương 18: Đánh Trả

18 Thẩm Nhu là người như thế nào?

Là một đứa con, Cố Trầm Chu không ngại đem tất cả những từ ngữ khen ngợi mình biết đặt lên người đối phương. Nhưng bắt đầu từ năm năm tuổi cho đến hôm nay khi ký ức đã có chút phai mờ, anh vẫn luôn hiểu được, đối phương chỉ là một người phụ nữ dịu dàng lương thiện đến mức có chút yếu đuối.

Chương 19: Ở Trong Phòng

19 Hướng gió trong kinh thành gần đây có chút không bình thường.

Trong giới nào đó ở thành Tứ Cửu, bất kể là có địa vị cao hay thấp, tin tức nhanh nhạy hay không nhanh nhạy, trong khoảng thời gian trung tuần tháng mười này đều chú ý mà nhận biết được điểm này.

Chương 20: Hành Động

20 Đồng tử của Hạ Hải Lâu nhẹ co lại một chút.

Lần này, người vỗ tay thay đổi:

“Cố đại thiếu gia danh bất hư truyền, là tôi múa rìu trước cửa Lỗ Ban, vung đao lớn đùa giỡn trước mặt Quan Công.

  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • Sau
  • Cuối »