Rate this post

Sau cả tháng ôn thi, giờ thì lại có thời gian xem phim. Rất nhớ nghề, rất ngứa tay, rất muốn viết gì đó nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Dạo này xem xong phim gì cũng không tìm được cảm hứng viết. Spectre này (phim này thì đúng là chả có gì để nói thật luôn), The Visit này, cả The Good Dinosaur nữa (mặc dù phim cũng khá ổn). Có lẽ nào mình bị lụt nghề mất rồi T.T

Thôi thì hôm nay đánh liều làm một bài review nhanh về Crimson Peak. Vốn đã lên kế hoạch đi xem phim này từ khi chiếu rạp vì tình yêu với Tom Hiddleston. Nhưng lần đó ưu tiên Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh trước vì sợ hết suất chiếu. Ai ngờ tuần sau lên xem lịch chiếu đã không thấy Crimson Peak đâu nữa rồi, trong khi phim chiếu chưa được 1 tháng. Chả lẽ phim lại cùi bắp đến vậy sao? Cho nên khi vừa thi xong, tớ đã xem ngay phim này để đi tìm câu trả lời.

.

clponxhw8aani9q-jpg-large

.

Cảnh báo: Có SPOIL. Cân nhắc kỹ trước khi đọc.

.

– Crimson Peak mở đầu bằng quá khứ của Edith về đám tang của mẹ cô. Đêm đến, người mẹ hiện hồn với lời cảnh báo “Hãy tránh xa Đỉnh Máu”. Lớn lên, Edith trở thành một nhà văn chuyên viết về những hồn ma. Cô tình cờ gặp và rơi vào lưới tình với nam tước Thomas Sharpe đến từ Anh.

Sau cái chết đột ngột của người cha, Edith cưới Thomas và đồng ý chuyển về biệt thự Allerdale Hall cùng anh ta và chị gái Lucille Sharpe. Nhưng cô không biết đây chính là Đỉnh Máu mà mình đã được cảnh báo. Và rồi, một loạt những hiện tượng lạ xuất hiện…

– Khi nghe đến cái tên “Lâu Đài Đẫm Máu” hoặc “Ngôi Nhà Biết Thở”, hầu hết mọi người sẽ nghĩ ngay đến thể loại kinh dị với những cảnh quay rùng rợn. Nhưng, giống như Edith tự nhận xét về tác phẩm của mình: “Đây không phải là truyện ma. Nó giống như một câu chuyện có ma trong đó hơn” với tớ, Crimson Peak mang nặng yếu tố tâm lý về một tình yêu đầy tội lỗi. Có lẽ vì vậy nên các cảnh hù doạ trong phim chỉ mang tính chất minh hoạ. Những hồn ma trông rất xấu và dởm, chắc chắn không có tác dụng với những người chuyên cày phim kinh dị.

– Phải công nhận rằng, nửa đầu Crimson Peak có nhịp điệu khá tốt, khiến khán giả tò mò và bị cuốn theo diễn biến phim. Nhà văn trẻ với những ám ảnh về ma quỷ, ngài nam tước đẹp trai với lai lịch bí ẩn, âm mưu thật sự ẩn sau tình yêu sét đánh,…Nhưng càng về cuối phim càng lộ rõ dấu hiệu đuối sức. Các tình tiết trở nên khiên cưỡng, rời rạc.

– Lúc đầu, khi biết Thomas đã từng có vài đời vợ nhưng anh ta cưới về chỉ để lừa tiền, và rồi tất cả đều chết do bị Lucille đầu độc, nhất là cùng với đoạn cao trào, khi Edith dần tìm ra sự thật thông qua đoạn ghi âm của Enola Sciotti – 1 trong những người vợ đã chết của Thomas: “Tất cả những gì họ muốn là tiền, để cho cái máy ghê gớm đó hoạt động”. Tớ đã tưởng tượng ra đủ thứ. Liệu có khi nào cái máy đó được dùng cho mục đích xấu xa nào đó chăng? Nhưng không, mọi chuyện chỉ dừng ở đó. Tất cả đều vì tiền, vì muốn giữ lại biệt thự. Thấy hơi hụt hẫng.

– Chi tiết làm tớ cảm thây hơi khó hiểu là tại sao phải giữ lại những bản ghi âm cùng tất cả ảnh chụp Thomas cùng với những người vợ khác? Nếu muốn có vật “lưu niệm”, những lọn tóc không phải là đã đủ rồi sao? Đó đều là toàn bộ vật chứng tố cáo tội ác của 2 người họ, sao không tiêu huỷ hết đi?

-Như đã nói ở trên, nhân vật khiến người xem ấn tượng nhất trong phim có lẽ là Lucille cùng tình cảm cô dành cho Thomas. Tình yêu mà theo lời Lucille, những gì họ làm cho nó “khá là xấu xí, điên rồ và đầy hối hận”. Từ khi còn nhỏ, để bảo vệ Thomas, Lucille sẵn sàng chịu đòn roi thay cho anh. Bị nhốt trong căn phòng trên gác, hai đứa trẻ ấy dựa vào nhau để tồn tại. Thậm chí, khi mẹ của Thomas biết chuyện giữa 2 người, Lucille đã ra tay giết chết bà.

Những ai tinh ý có thể dễ dàng nhận ra tình cảm vượt quá mức chị em của Lucille. Từ ánh mắt lúc trìu mến khi nhìn Thomas, lúc đượm buồn khi thấy Thomas tay trong tay với Edith, cho đến thái độ ghen tuông với Edith, đặc biệt là lần tức giận khi biết Thomas cùng Edith qua đêm ở nơi khác,…

Lucille không thoải mái khi phải đưa chiếc nhẫn đang đeo trên tay để Thomas cầu hôn Edith, khó chịu ra mặt khi Edith muốn cô làm cho mình một bộ chìa khoá nhà. Bởi trong suy nghĩ của mình, cô là người phụ nữ duy nhất được ở bên Thomas, là nữ chủ nhân duy nhất của toà lâu đài. Lý do Lucille khăng khăng muốn giết Edith, trong khi Thomas cho rằng không cần thiết, phần lớn là vì Edith đã ngủ với Thomas.

Cô yêu Thomas, nhưng vì tiền nên đành phải chấp nhận nhìn anh cưới những người con gái khác. Nhưng lòng ghen tuông trong cô không cho phép điều đó. Và thế là 4 người vợ trước của Thomas đều chết vì bị bỏ độc vào trà.

Lucille yêu đến cuồng si, nhưng hình như, cô đã lầm tưởng giữa sự độc chiếm với tình yêu. Chính vì cả hai đã ở bên nhau từ nhỏ, nên cô cho rằng Thomas là của riêng mình, Thomas không được phép yêu ai ngoài mình. Cô không muốn Thomas nhìn người phụ nữ nào khác, cô tiêu diệt tất cả tình địch của mình vì lo sợ rằng Thomas sẽ rung động trước người con gái khác. Và cuối cùng, ngày ấy cũng đến. Khi nghe Thomas thừa nhận điều đó, Lucille vô cùng đau khổ vì biết rằng mình không phải là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Trong lúc nóng giận, cô đã giết chết người mình yêu. Mà không, có lẽ đó không phải là yêu. Yêu không phải là tìm đủ mọi cách giữ lấy người đó cho riêng mình, yêu không phải là huỷ hoại người đó khi mình không có được trái tim của họ, yêu không phải là khiến người đó cảm thấy ngột ngạt. Đó là sự ích kỷ. Tình yêu quái dị ấy đã biến cô thành quái vật, vì “điều kinh dị là dành cho tình yêu”. Nhưng cho dù mọi người có coi cô là quái vật, cô cũng không quan tâm. Vì Thomas là tất cả của cô. Hình ảnh Lucille ôm xác Thomas gào khóc trong đau đớn làm người xem cảm thấy thật buồn.

Khi Edith nói: “Quay người lại. Nhìn anh ấy kìa”, trong ánh mắt Lucille ánh lên một tia hy vọng, rằng khi quay lưng lại, cô sẽ thấy Thomas đang đứng đó. Anh sẽ ngăn cản cô, còn cô sẽ nghe theo anh, cùng nhau bỏ đến một nơi thật xa, chỉ có hai người và bắt đầu lại từ đầu. Nhưng cô đau khổ nhận ra, tất cả những điều đó sẽ không xảy ra. Vì anh đã chết rồi.

– Phim có các cảnh quay đẹp, nhất là hình ảnh toà lâu đài tuy bị xói mòn bởi thời gian nhưng vẫn giữ được nét quyến, cùng với cảnh giọt nước mắt máu của Thomas,…. Màu trắng của tuyết và màu đỏ của đất sét càng khiến không khí trở nên bi thương hơn.

– Mặc dù phim được biết đến phần lớn là vì sự có mặt của Tom Hiddleston, nhưng trong phim, vai diễn Thomas chỉ là nhân vật phụ. Kể cả vai bác sĩ Alan cũng thế. Lúc nguy khốn nhất, Edith phải tự đấu tranh để bảo vệ bản thân, trong lúc Thomas bị Lucille đâm chết, còn Alan (mang tiếng đến để giúp đỡ) thì bị thương. Crimson Peak chính là cuộc chiến giữa hai người phụ nữ này.

– Tớ thấy việc Thomas thật lòng Edith có vẻ hơi gượng ép và phát triển quá nhanh. Khó có thể thay đổi từ mục đích lợi dụng sang tình yêu nhanh như thế được, trong khi hai người không có nhiều lúc bên nhau để bồi dưỡng tình cảm.

– Các fan của Tom Hiddleston chắc sẽ phải mất ngủ cả đêm sau khi xem cảnh nóng khá táo bạo của anh trong phim này :3

– Điểm của phim trên IMDb là 6.7/10, Metascore 66/100, Rotten Tomatoes 69%. Khá ổn với 1 phim tâm lý kinh dị.

=> Nói tóm lại, Crimson Peak không đến nỗi quá thảm hoạ, nhưng chất lượng chỉ dừng lại ở mức trung bình do phần nội dung có chút đầu voi đuôi chuột.

.

Ngoài lề 1: Đây có lẽ là bài viết khó nhất từ trước đến nay do tớ quá bí ý tưởng. Nhiều lần ngồi trước màn hình nhưng không biết viết gì, đành ngồi xem đi xem lại phim để lấy cảm hứng.

Ngoài lề 2: Rét quá đi mất. Thích mùa đông thật đấy nhưng rét quá mức thế này thì không vui tí nào T.T. Ngồi gõ bàn phím mà tay tê cứng hết cả. Nhưng mấy ngày rét kỷ lục như thế này lại nghĩ ra nhiều câu chữ hơn mới kinh :)))