Rate this post

Và cảnh trở về quá khứ cuối cùng, để không phụ công sự hy sinh của Maria (Cảnh y chang lúc bố Cal giết mẹ luôn, deep chưa?) Aguilar đoạt được Apple of Eden và… Nhắc đến năm 1492 có ai nghĩ đến cái gì đầu tiên không? Phải, Christopher Columbus chính là người cuối cùng được Aguilar trao cho Apple of Eden, trùng luôn với thời điểm ông rời Tây Ban Nha để đến Tân Thế Giới, giữ Apple of Eden xa khỏi tay Templar… Lại một lần nữa là sự lồng ghép lịch sử thiên tài. Apple of Eden hiện nay đang nằm tại lăng mộ của nhà thám hiểm vĩ đại (đầy tội ác) và Templar đã tìm ra nó.

Nói cho cùng, act 2 tuy không quá hấp dẫn nhưng những chi tiết, những điểm mạnh nhất của AC đã toả sáng rất mạnh mẽ. Với 1 phim làm theo game, nó trung thành đến được độ này đối với tôi đã là 1 điểm cộng lớn rồi… Tôi cũng đâu mong 1 phim hoàn hảo giống game y xì đúc đâu…

Tất cả mọi thứ trung bình khá đó sụp đổ 1 cái rầm ở act 3, hay chính xác hơn là ở câu nói này của Sophia: “A Leap of Faith!” (Dù diễn ra trước lúc Cal nhìn thấy Columbus nhưng vẫn phải chỉ trích)

Cho những ai không biết, Leap of Faith là 1 pha nhảy lộn nhào nổi tiếng của game AC: ở bất kỳ độ cao nào rơi xuống nước hoặc đống rơm cũng đều bình an vô sự… Và cũng đúng cảnh ấy là Cal đang mô phỏng 1 pha lộn nhào tương tự từ Aguilar, nhưng bỗng dưng fan service bằng cách thốt ra 1 câu đúng nghĩa vô thưởng vô phạt thậm chí vô duyên ngay lúc ấy, ảo diệu hơn là mô phỏng có 1 pha mà hư cả máy móc thì còn làm quá hơn nữa… Này, nếu muốn fan service câu ấy cho hợp lý, thì học theo game Far Cry 3 kìa!!!!

Rồi sau đó là 1 khung cảnh… nổ não đáng ghét đến bất hợp lý: Tất cả các Sát thủ tổ tiên của Cal, có cả mẹ anh vây quanh anh như 1 hình chiếu ký ức từ Animus để làm lễ nhập hội cho anh… Đừng bảo tôi khó quá đáng, nhưng nhiệm vụ của cái Animus là chiếu lại quá khứ, không phải là một vật có thể chiếu lên 1 cái gì đó…như vậy! Heck, Sophia thốt lên luôn cả câu “Đó có phải là 1 ký ức không?”, và chả hề có 1 câu trả lời nào cả! Vậy đó là cái gì!?! Cảnh này theo tôi là 1 nỗ lực “cố gắng quá đáng” để tái hiện lại cảnh Ezio và Desmond- tổ tiên và hậu duệ trò chuyện với nhau vượt cả không thời gian diển ra ở Ezio Trilogy, nhưng nó hoàn toàn không hề hợp lý ở chỗ này do lúc có Ezio đang sở hữu 1 Piece of Eden- Bảo vật địa đàng để kết nối với 1 thực thể khác mà có thể nói chuyện với Desmond, còn ở đây chẳng có gì làm cơ sở cả! Và rồi Cal cũng quên luôn vụ cãi cọ với bố mà nhập hội ngay tắp lự.

Các Assassin giúp Cal thoát khỏi Abstergo, Alan và Sophia đến Seville- lăng mộ của Columbus để lấy lại Apple of Eden và tổ chức Đêm hội chân dài, àh nhầm một buổi công bố với các bằng hữu Templar về phát kiến mới của họ. Tuy nhiên Cal và các Assassin thì chưa dừng lại ở đó và lên kế hoạch ám sát Alan đoạt lại Apple of Eden. Sophia bắt gặp họ, và vì Sophia cũng có niềm tin muốn sử dụng Apple of Eden cho mục đích khoa học và tâm lý học thì nhiều hơn là trừ khử Assassin và thống trị xã hội như cha mình, thế nên cô im lặng không đánh động gì cho Cal và đồng bọn đi qua.

Alan giơ Apple lên, ánh sáng ma mị, thứ ma thuật sẽ giúp cho Templar thống trị trí não của bất cứ một con người nào trên Trái Đất bao trùm lấy căn phòng… Thật ghê gớm… Và Cal từ đằng sau bước lên cắt cổ Alan cái rụp… Chết….