Rate this post

Danh sách chương Chuyên Nghiệp Phẫn Diễn

Chương 1: Sắm Vai Vương Tử Học Đường

1 Ta tên là Ngô Trăn Suất, là một tên chuyên sắm vai các nhân vật trong tiểu thuyết.

A được rồi, ta biết mấy người nhất định nghe không hiểu nghề nghiệp của ta.

Chương 2: Sắm Vai Thái Y Hoàng Cung (thượng)

2 Ta tên là Ngô Trăn Suất, là một người chuyên sắm vai các nhân vật trong tiểu thuyết.

Ta gần đây lại tiếp nhận một nhân vật trong tiểu thuyết đam mỹ!

Thỉnh không cần kinh ngạc như vậy! Tuy rằng sự tình lần trước qua đi, ta quyết định cho dù tổ chức cho ta một trăm gói mì ăn liền bò kho, ta cũng tuyệt không sẽ không nhận kịch bản đam mỹ nữa.

Chương 3: Sắm Vai Thái Y Hoàng Cung (hạ)

3 “Mục thái y…Mục thái y?”

“Hả? A, Vương gia yên tâm đi, ta lập tức đi ngay, sẽ không để Hoàng Thượng chờ lâu. ” Mục Kỳ nội tâm nhộn nhạo thất thần, bị gọi vài tiếng mới phục hồi tinh thần, cầm lấy hòm thuốc của mình, nghiêm mặt nói.

Chương 4: Rong Chơi 10 Ngày

4 Trong quán rượu ồn ào, nơi nơi tràn ngập vị thuốc lá đàn ông cùng hương nước hoa nồng nặc của đàn bà. Luôn luôn vang lên âm thanh leng keng của những ly rượu, tiếng trêu đùa, làm nơi này thật sự có một loại cảm giác thả lỏng.

Chương 5: Nuôi Một Người Hầu Nam (thượng)

5 Nắng sớm mang theo hơi ẩm tràn vào tầng thượng Mục gia, nội thất thanh lịch toả khí tức xa hoa khắp nơi, Nam Phổ nhắm mắt bước theo quản gia tiến vào.

Chương 6: Nuôi Một Người Hầu Nam (hạ)

6 Mấy ngày này, Mục Kỳ lấy tuấn suất ngoại hình, ngạo kiều tính cách, khí phách ra tay, thành công làm ấn tượng của Nam Phổ với hắn biến thành thiếu nữ hoài xuân… A phi! … Thiếu nam (⊙o⊙)

Mà chỉ cần Mục Diễn hơi chiếu cố Nam Phổ, Mục Kỳ lại bắt đầu ăn vạ lên!

Cho đến khi Mục quản gia cảm thấy có điều gì đó bất thường.

Chương 7: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (nhất)

7 Ngày hè thời tiết sau ngọ rất khó chịu, hậu viện của giáo chủ giáo phái phía Nam có một tiểu nam hài ngồi bên hồ nước nở đầy hoa sen.

Hai tay nó buông xuống mặt nước khoả thành một vòng, đầu cúi sâu xuống giữa hai gối.

Chương 8: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (nhị)

8 Khi Mục Kỳ lần thứ hai tỉnh lại, bên giường trong trong ngoài ngoài vây quanh thành một vòng người.

Đứng sừng sững trước mắt hắn là hai nam nhân, một vị tuổi có vẻ lớn, mi mục thanh lịch, rất có uy nghiêm, ánh mắt lại ẩn vài tia lo lắng; một nam nhân khác thoạt nhìn hai mươi bốn hai mươi lăm, khuôn mặt thư sinh tuấn mỹ, mắt sáng như sao, sóng mắt lưu chuyển phóng khoáng, mặc dù y đoan đoan chính chính đứng ở nơi đó, cũng giống như nháy mắt sẽ đột nhiên phất tay áo tuỳ thời rời đi.

Chương 9: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (tam)

9 Mục Ly Hi ồn ào một trận, Mục Túc mới phát hiện, hắn ta tựa hồ đã rất lâu không hề chăm lo cho đứa con này. Bởi vì Mục Kỳ từ lúc sinh ra thân thể yếu ớt, cho nên hắn ngoài lo giáo vụ ra, bao nhiêu chú ý cũng đặt ở trên người Mục Kỳ.

Chương 10: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (tứ)

10 Mục Kỳ thực ưu thương, thường xuyên thần sắc không tốt trừng nhìn Mạc Dật.

Đùa giỡn đến mức dù là mặt than băng sơn, quanh thân Mạc Dật vẫn bao phủ một màn thê lương ảm đạm, nhiều lần hắn đã tự hỏi thật ra chính mình sai ở chỗ nào chớ.

Chương 11: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (ngũ)

11 Mục Kỳ nhìn nhìn đại hiệp rõ ràng thể lực chống đỡ hết nổi, chắc là tức quá, lăn ra hôn mê luôn, cùng với hậu cung khả năng độ: 30, khoái trá vỗ vỗ tay quyết định bỏ của chạy lấy người.

Chương 12: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (lục)

12 Hai người đều có dã tâm ngấm ngầm trái ngược nhau, tựa hồ đều đã suy tính xong đường đi nước bước của mình, đành nhất thời tỏ vẻ không có gì mà trò chuyện cùng nhau.

Chương 13: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (thất)

13 Mục Kỳ tỏ ý ngủ một mình không được, muốn đi theo ca ca ngủ, Mục Ly Hi đột nhiên cảm thấy cả người đều mù mờ.

Mục Kỳ thư thư phục phục tắm rửa sạch sẽ sau lại mặc y phục trắng giản đơn bước ra, thiếu niên tuấn tú dáng người như trúc.

Chương 14: Thiếu Chủ Ma Giáo Phản Công (phiên Ngoại)

14 Nếu ngay tại lúc phát hiện mình thích một người, mà người kia lại vì mình mà chết, như vậy, thích nhất định sẽ biến thành yêu sâu sắc.

Ít nhất, sẽ trở thành ký ức khắc sâu cả đời cũng không thể tiêu tan.

Chương 15: Song Sinh Dị Mộng (1)

15 Màn đêm buông xuống, quán bar dần náo nhiệt hơn. Bồi bàn vận áo sơ mi trắng, cổ thắt nơ lụa đen, mỉm cười duyên dáng qua lại như thoi giữa các bàn.

Chỉ có một người, nụ cười hiền hoà trên khuôn mặt vẫn còn mang chút ngây ngô, quả thật không hợp với vẻ phong tình xa hoa của nơi này.

Chương 16: Song Sinh Dị Mộng (2)

16 Đêm nay, vốn dĩ Mục Kỳ đang lười biếng nằm trong tâm thức, đột nhiên phát hiện trên biểu đồ của tin nhắn hệ thống sáng lên một chấm đỏ, này có nghĩa là nam chính đang ở gần, đây chính là thời cơ cho hai nhân vật chính gặp nhau ha!

Mục Kỳ xoa tay, hứng trí bừng bừng chờ màn kịch nam chính cứu mỹ nhân diễn tới.

Chương 17: Song Sinh Dị Mộng (3)

17 Bởi vì buổi tối Mục Cận ở bên Mục Kỳ khá lâu, nên sáng hôm sau, dĩ nhiên y cảm thấy không khoẻ lắm.

Ngày hôm sau lúc vào học, Mục Cận ngồi trên bàn đầu, mắt thấy sắp gục mặt xuống bàn liền bị một cánh tay thon dài đỡ trán lại.

Chương 18: Song Sinh Dị Mộng (4)

18 Xét thấy hai nam chính đã thành công gặp nhau, mà nam phụ học trưởng cũng thành công tiếp cận. Cho nên bước kế tiếp, Mục Kỳ cần phải làm là thông đồng với một người nào đó để chia rẽ hai nam chính.

Chương 19: Song Sinh Dị Mộng (5)

19 Mục Kỳ nhìn Mạc Dật kia phiếm quang hai mắt, đột nhiên cảm thấy kì thật hắn có cần làm cái gì đâu nào!

“Tôi đi trước. ” Mục Kỳ đứng trước mặt Mạc Dật, đôi mắt sáng trong lại có chút gấp rút.

Chương 20: Song Sinh Dị Mộng (6)

20 Mục Kỳ cả quần áo cũng không kịp thay, vội vội vàng vàng đón một chiếc xe taxi, lúc này mới trầm tĩnh lại.

Hiện tại đã hơn mười một giờ, thời gian hôm nay của hắn đã qua ba tiếng đồng hồ rồi, từ lúc bắt đầu lố giờ là hắn đã cảm thấy tinh thần có chút bồn chồn lo lắng.

  • 1
  • 2
  • 3