Rate this post

Danh sách chương Hồ Ly Biết Yêu

Chương 1: Phần Mở Đầu

1 “Đây chính là mũi bảo tiễn mà Đại vương muốn sao?”

“Đây chính là mũi tên có thể “định càn khôn” trong truyền thuyết ư?”

“Nghe nói mũi tên này là do Nguyên Thủy Thiên Tôn1 dùng huyền băng vạn năm để luyện thành… Nghe nói năm xưa Hậu Nghệ đã dùng nó để bắn rơi mặt trời.

Chương 1-2: Trời Cao Mây Nhạt

2 Giữa tầng tầng lớp lớp những dãy núi có một dòng suối nhỏ, làn nước trong vắt có thể nhìn thấy đáy đang uốn lượn chảy quanh. Một thiếu nữ trong sáng, thuần khiết như làn nước đang ngồi bên dòng suối, hai chân thỏa sức khuấy động làm bọt nước bắn tung tóe, một số thì rơi lên bộ y phục bằng sa mỏng, còn một số lại rơi lên mái tóc nàng.

Chương 2: Ám Hương Phù Động (1)

3 1. Sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiển; Ám hương phù động nguyệt hoàng hôn. Hai câu thơ được trích trong bài thơ Sơn viên tiểu mai của nhà thơ Lâm Bô, đời Tống, Trung Quốc.

Chương 3: Bầu Bạn Với Trăng Sao

4 Hoa Sơn trong màn đêm càng trở nên khoáng đạt, Đứng trên vách đá dựng đứng, dường như cả bầu trời sao ở ngay trước mặt, không phải là của trời đất, mà chỉ là của riêng hai người họ.

Chương 4: Nỗi Đau Côi Cút

5 Mùa thu, mưa nhiều, tâm tình cũng vì thế mà thay đổi thất thường theo thời tiết.

Tiểu Vân trốn trong sơn động, ai oán nhìn những giọt nước mưa rơi tí tách xuống những phiến lá khô, rửa sạch thềm đá trước cửa động.

Chương 5: Bơi Qua Biển Giấm Chua

6

Ma vực vĩnh viễn bị bao pủ bởi mây đen u ám không bao giờ tan, cho nên nàng không thể nhìn thấy ánh mặt trời, càng không thể thưởng thức cảnh đẹp khi mặt trời lặn.

Chương 6: Cỏ Thơm Dưới Ánh Chiều Tà

7

Minh Hồn tiễn nàng đến rừng cây rồi quay trở về, có lẽ là vì không muốn gặp Tiểu Mai, không muốn tận mắt nhìn thấy nữ nhân vì y mà trở nên lạnh lùng, tàn khốc.

Chương 7: Hoa Quỳnh Nở Rộ

8 Bàn chân trần đạp lên tuyết trắng, cảm giác lạnh lẽo từ đầu ngón chân lan ra khắp toàn thân, Tiểu Vân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhưng những bông tuyết trắng xóa đã che mất tầm mắt nàng, che mất ánh mặt trời chỉ thuộc về nàng.

Chương 8

9 Nhẹ cởi đai áo lụa

Lúc Hiên bước từng bước nặng nề quay trở về y quán thì đã là hoàng hôn của ngày hôm sau rồi.

Nhìn thấy Tiểu Vân đang ngồi trước cửa, gương mặt ngẩn ngơ ngây ngốc, trong lòng y trào lên cảm giác vô cùng quyến luyến, khó mà mở miệng để nói với nàng quyết định biệt ly.

Chương 9

10 Chuyện cũ theo gió thoảng qua

Y là con trai của Ngọc Hoàng, là tinh hoa của trời đất, do ánh sáng và nhiệt sinh ra.

Y là vầng dương chói lọi mà nhân gian luôn ngưỡng vọng, có sự xán lạn, huy hoàng người trần không thể sánh bằng.

Chương 10

11 Cỏ tiên vong tình

Hiên quay trở lại thiên đình rồi đi thẳng đến cung Quảng Hàn mà y chưa bao giờ đặt chân tới. Vừa bước vào Nguyệt cung, bầu không khí lạnh lẽo lập tức kéo tới bao phủ lên miệng vết thương đang đau nhức của y, làm trái tim y càng thêm giá lạnh.

Chương 11

12 Mây bay đầy trời

Trong chốn thế tục phàm trần: ngẩng đầu lên, mây đen giăng đầy, mưa to gió lớn, cúi đầu xuống, máu chảy thành sông, khắp nơi đều là cảnh hoang tàn.

Chương 12

13 Con đường phía trước dài đằng đẵng

Bầu trời ma vực bàng bạc, ánh sáng yếu ớt đó vừa hay phản chiếu vẻ bi ai từ ánh mắt mông lung của Hy Hiên.

Từ khi những cơn đau đớn bắt đầu giày vò Tiểu Vân, trong mắt y thường xuất hiện sự bi ai như thế này, khiến nàng nhìn thấy mà hoảng hốt và đau lòng.

Chương 13: Ngoại Truyện 1: Mị Ảnh

14 Ta không có tên, không có người thân, không có bằng hữu, cũng không có nhà. Mùa đông tuyết rơi, ta co ro trong cái lạnh và đói, cơ thể không ngừng run rẩy ở nơi góc đường.

Chương 14: Ngoại Truyện 2 : Kính Nguyệt Trản

15 1

Tuế Tinh Chân Quân Thanh Ngưng đứng rong hàng ngũ thần tiên, từ phương Đông mọc lên một ngôi sao Mai sáng nhất, thiên đình trăm nghìn năm trầm lặng đột nhiên có sinh khí trở lại như có một cơn gió nhẹ thổi sức sống dạt dào vào thiên giới, giống như mùa xuân ấm áp hoa nở.