Rate this post

“Nếu đúng như người ta vẫn nói “Không có gì là mãi mãi”, vậy thì từ nay, chúng ta cứ “không – là – gì” của nhau đi”

Cuốn tản văn lần này của Anh Khang nếu nói là giàu nhân văn, bài học cuộc sống thì cũng không hẳn. Có thể khi gập sách lại bạn cũng không còn nhớ nội dung gì nhiều ngoài cái cảm giác buồn man mác vẫn vương lại trong lòng đâu. Nên về giá trị từ tôi về cuốn sách này mà nói thì chính là: được thả lòng trong cuốn băng tua chậm về các cảm xúc tình yêu, tâm tư của người trẻ khi băng qua các cuộc tình. Vừa xem vừa nhớ mình hồi trẻ, vừa tự cười ngốc nghếch vì đã từng tin vào những thứ tình yêu vĩnh cửu như thế.

Có thể bạn quan tâm: MAX – BI KỊCH CỦA CHỦNG TỘC THƯỢNG ĐẲNG

Cách dùng từ của anh có chất rất riêng, đọc cái biết văn Anh Khang. Người lớn có thể đọc sẽ thấy hơi sến. Nhưng người trẻ và cả những người chẳng rõ trẻ hay già sẽ thấy nó có sức cuốn hút lạ, nhẹ nhàng mà đầy chất thơ.

Có những đoạn biến từ cực tinh tế mà tiện tay có thể bỏ ngay vào status sống ảo như:

THẢ THÍNH CHÂN TÌNH – Anh Khang THẢ THÍNH CHÂN TÌNH - Anh Khang

Tháng cô hồn => Tháng cô đơn

Tết thiếu nhi => Tết thiếu em

Cực Nam, Cực Bắc => Cực thích em

Tương cà, tương ớt => Tương tư

Hoặc cách dùng từ có đôi nét kiểu cổ trang, luyến láy như: “Nhưng rốt cuộc đâu là chân tình, đâu là giả ý, chúng ta hoàn toàn mê mờ không rõ”

Bên cạnh phần văn thì cuốn sách có xen kẽ các câu thơ tình ơi ơi là tình, cảm giác như 1 người phải yêu và phải đau nhiều lắm mới nhìn thấu được những thứ xúc cảm mơ hồ ấy:”Mượn nhau tuổi trẻ ngông cuồngChỉ yêu mà chẳng biết nhường nhịn chi”

Xem thêm: 5 Tiểu thuyết phương Tây kinh điển nhất thế giới

Tôi mua cuốn sách này vào ngay thời điểm mới ra nhưng gần năm trôi qua mới sắp xếp được thời gian để đọc liền 1 mạch. Đây là cuốn sách thứ 9 của anh, đã 9 năm trôi qua, nhưng giọng văn, cách ký tặng, cách cúi đầu chào, cách nói chuyện tỉ tê của anh với độc giả vẫn giữ nguyên.

Có thể nói anh là nhà văn ký lâu nhất mọi hội sách 🤦🏽‍♀️Vì anh viết rất chậm, nắn nót từng chữ, chau chuốt lời chúc cho từng người. Có lẽ độc giả vẫn thương anh nhiều đến thế sau từng ấy năm thì chỉ có thể vì đã trót cảm động trước tấm chân tình? (Chân thành) tha thiết của anh. Làm sao có thể quay lưng với chàng trai mặc sơ mi trắng tươi cười rạng rỡ và dùng giọng nói ấm áp để gọi “Lina ơiiiiiii” cơ chứ

Một điểm cộng nữa về sách đó là design xinh thật xinh, màu xanh ngọt lịm đúng kiểu cute phô mai que cực hút mắt mấy bạn trẻ. Có cái phong thư “thả thính” tặng kèm nhưng mình chẳng tặng ai :)) Đẹp quá rồi chả thấy ai xứng đáng.

Tóm chung lại thì đây là 1 cuốn sách tình yêu nhẹ nhàng, đáng yêu, hợp cho người trẻ, người rất trẻ và người lớn dễ động lòng :))) Rate: 8/10.