Rate this post

Quyết định mua cuốn này vì thích tìm hiểu về Đức Quốc xã và thực sự không hề hối hận vì đã mua =)). Đọc xong cuốn này thực sự rất sốc… Dù đã đọc xong 2 hôm trước nhưng giờ vẫn còn ám ảnh vì các chi tiết trong truyện.

À nhà xuất bản là NXB Kim Đồng á =))) nào giờ toàn đọc truyện tranh mà mua thử cuốn truyện chữ nội dung hay hốt hền luôn =))”Chúng ta đang ở ngày 19 tháng Tư năm 1936. Đã sắp nửa đêm.Mong ước đầu đời của tôi là được sinh ra vào ngày 20 tháng Tư, vì đó là sinh nhật của Quốc trưởng.

Xem thêm: Những người đàn ông không có đàn bà_Haruki Murakami

Nếu tôi sinh ra vào ngày 20 tháng Tư thì tôi sẽ được các vị Thánh của người Đức ban phước lành và người ta sẽ coi tôi như là đứa con đầu lòng của chủng người thượng đẳng, người Aryan. Đây là chủng người từ nay sẽ thống trị thế giới. Tôi là đứa trẻ của tương lai. Đứa trẻ được hình thành không có tình yêu. Không Chúa Trời. Không luật pháp. Không gì khác ngoài sức mạnh và sự vĩ cuồng. Heil Hitler!”

*Quốc trưởng : Hitler (Có ai tin nổi đó là tiếng nói của một thằng nhóc sắp sinh không? Lebensborn (tạm dịch : Suối sinh) là một chương trình quốc gia trong Đế chế thứ Ba dưới sự chỉ đạo của Heinrich Himmler nhằm tăng sự thuần khiết của chủng tộc Aryan (theo Wikipedia).

BI KỊCH CỦA CHỦNG TỘC THƯỢNG DẲNG MAX - BI KỊCH CỦA CHỦNG TỘC THƯỢNG ĐẲNG

Max -nhân vật chính- được ra đời theo chương trình Lebensborn bằng cách “nhân giống” từ những ông bố bà mẹ đã được chọn lọc kĩ càng. Lebensborn về sau còn là “Đức hoá” trẻ em từ các lãnh thổ bị Đức Quốc xã chiếm đóng. Trẻ em sinh ra bắt buộc phải đạt các tiêu chuẩn của chủng người Aryan Bắc Âu, ngược lại sẽ bị loại bỏ. Trong quá trình lớn lên nếu bất kì đứa trẻ nào ốm yếu sẽ bị chuyển đi đến nơi khác, trở thành các “con thỏ” thí nghiệm. Thí nghiệm của Đức Quốc xã thì không còn gì để nói về độ vô nhân đạo nữa: tiêm màu vào mắt để chuyển màu xanh, khâu các cơ thể dính liền, tiêm mầm bệnh thử sức chịu đựng,… Bạn nào có hứng thì tìm google, không thiếu đâu.

Có thể bạn quan tâm: Phát triển bản thân tốt hơn với combo 2 cuốn sách bỏ túi

Với tham vọng xây dựng một đội quân thượng đẳng, những trẻ em Ba Lan có tóc vàng, mắt xanh cũng bị bắt đi để “Đức hoá”. Max, được chính Hitler đặt tên là “Konrad von Kebnersol” đã trở thành công cụ dùng để dụ dỗ những đứa trẻ Ba Lan (nhiệm vụ đầu tiên thôi). Tất cả những đứa trẻ bị bắt hoặc là bị tống đến các trại tập trung, hoặc là bị gửi đến những ngôi trường ở Đức để huấn luyện để trở thành những cỗ máy giết người hàng loạt…

Konrad dù là một đứa trẻ đáng ghét, chìm đắm vào lí tưởng phát xít nhưng nó vẫn rất đáng thương: xa mẹ khi còn nhỏ và buộc phải quên đi người mẹ (cuộc đời người mẹ cũng là một sự bất hạnh khi bắt buộc phải sinh ra Max mà không được nuôi). Dù Max rất đáng trách khi dụ dỗ những nhóc Ba Lan hay chỉ điểm cho lính đến bắt lại những đứa nhóc bỏ trốn nhưng nó cũng rất đáng thương khi muốn có bạn, muốn được lập công, trở nên có ích với nước Đức. Max hoàn toàn biết đau buồn nhưng không thể chấp nhận nỗi đau vì một người lính Đức không thể biết đau buồn, nó chỉ coi đó là “những cơn đau bụng quằn quại” khi phải chứng kiến cái chết của cậu bạn nằm giường cạnh bên, của chị gái Bibiana người Ba Lan,..Và Max đã thay đổi dần nhờ vào Lukas- một cậu trai tóc vàng mắt xanh mang vẻ đẹp thiên thần như Max. Lukas tài giỏi, tuyệt vời như một hình mẫu Aryan hoàn hảo nhưng Max phát hiện rằng đó là một người Do Thái mà Quốc trưởng thường nói rằng đó là chủng người thấp kém, mọi rợ và xấu xa nhất.

Qua lời Lukas, những tội ác chiến tranh đối với người Do Thái bị vạch trần: các trại tập trung khi đã bước vào sẽ không thể sống sót, những cách thức tra tấn, giết người hàng loạt bằng khí độc trong không gian hẹp,…

Xem thêm: 30 bài học đúc kết từ “Muôn kiếp nhân sinh 2”

Có những chi tiết làm tui rất ấn tượng như đoạn Konrad nghe chuyện về gia đình của Lukas đã chết ra sao thì không hề khóc nhưng Lukas lại khóc khi nghe về cuộc đời của Konrad-kẻ tưởng chừng như có tất cả thì lại chẳng có mẹ hay một người thân nào cũng như là không có cả cơ hội để được yêu thương. Với Đức Quốc xã, Konrad là “công cụ triển vọng nhất”.

Một chi tiết nữa tui thấy khá ghê: Cục xà bông tắm cho các học viên ở trường Kalish là mỡ-Do-Thái-nguyên-chất (mỡ từ những nạn nhân ở các trại tập trung)Dù bài nì nhiều chi tiết có vẻ là spoil nhưng thực sự chỉ vậy thì chưa đủ đâu . Phải đọc thì mới thấm và cái kết cũng khá là bất ngờ đấy ạ. Bạn nào mà thích lịch sử hay về ĐQX thì nhất định phải đọc nha nha nha

Xem thêm:

5 Tác phẩm hay của tác giả Nguyễn Nhật Ánh

Vẫn Ổn Thôi, Kể Cả Khi Bạn Không Có Ước Mơ

Chỉ thời gian có thể cất lời – Jeffrey Archer