Rate this post

Chân thành cám ơn cô Fei Yang đã làm ebook, cô Sam đã làm poster giúp mình ❤ ❤ ❤ PRC – EPUB – PDF – MOBI

Review Người viết :Rabbitlyn

Ở thời điểm hiện tại mình có thể khẳng định Kim Bính chính thức trở thành một trong những tác giả mình yêu thích nhất. Với tác phẩm “Tương tư Hữu Thời” mình như nhìn thấy bản thân ở góc nào đó trong mỗi nhân vật của Kim Bính. “Tương tư Hữu Thời” là một câu chuyện xuyên suốt của hai bạn trẻ Hữu Thời và Trạch Mẫn từ thời kì còn ngồi trên ghế nhà trường, xây dựng sự nghiệp, trải qua thử thách và trưởng thành. Kim Bính chưa bao giờ thần thánh hóa cho nhân vật của mình và đôi trẻ trong tác phẩm này cũng thế, họ không phải mỹ nhân, tổng tài giàu có, mà tất cả mọi thứ họ đạt được đều bằng chính nỗ lực của mình. Về nam chính Trạch Mẫn, cũng như bao nam chính khác của Kim Bính, anh vô cùng đặc biệt, anh độc mồm độc miệng, làm gì cũng chỉ vì lợi ích của mình. Chính mẹ đẻ Kim Bính đã nhắc nhở ngay từ đầu truyện như thế này:

  • Nam chính không phải là người tốt.
  • Nam chính không phải là người tốt.
  • Nam chính chỉ tốt với mình nữ chính.

Bất cứ ai tiếp xúc với Trạch Mẫn đều đánh giá anh là con người đặt lợi ích lên hàng đầu. Anh sẵn sàng đá người sáng lập công ty là Lí Giang ra khỏi công ty, anh sẵn sàng tung tin đồn xấu để giữ nhân viên ở lại, anh sẵn sàng “lợi dụng” cả người anh yêu để có tiền đầu tư, anh sẵn sàng hi sinh mỹ nhân vì giang sơn. Tóm lại Trạch Mẫn là một người đàn ông vô cùng thực tế khi làm bất cứ chuyện gì anh đều có suy tính và cân nhắc rõ ràng. Song như lời mẹ đẻ Kim Bính đã nhắc nhở thì anh chỉ tốt với mình nữ chính và cô chính là điểm yếu của anh. Anh là người duy nhất khám phá ra Triệu Hữu Thời không hề hiền lành, cạm chịu như vẻ bề ngoài, anh giúp nữ chính tự tin đối mặt trong cuộc sống, anh giúp nữ chính vào làm việc trong công ty để kiếm thêm thu nhập, anh đưa ra những lời khuyên sắc đáng cho nữ chính. Có thể nói anh là người hiểu Triệu Hữu Thời nhất trên đời này còn hơn cả chính bản thân cô. Anh yêu cô từ khi cô còn chưa chú ý đến anh. Trạch Mẫn thừa nhận anh để ý đến cô vì những lần đi ngang qua nhà cô thấy cô bị chị gái mắng mỏ, thấy cô vì ăn năn mà ngồi yên vào góc tường và tình cảm ấy với cô cứ thế lớn dần. Triệu Hữu Thời như một đóa hoa nhỏ mà Trạch Mẫn ươm mầm từ khi nó chỉ là hạt và tưới nước, bón phân hàng ngày chờ nó nở rộ và năm cô mười tám tuổi anh đã quyết định ngắt đóa hoa ấy. Bốn năm cô học đại học cũng là bốn năm tình yêu của họ cuồng nhiệt nhất. Mỗi tối cô trốn ra ngoài ban công buôn chuyện suốt hai tiếng với anh. Quà anh tặng cho cô cũng toàn hàng đầu hết sữa tắm, dầu gội, thuốc tẩy thậm chí còn bao gồm cả băng vệ sinh. Cô thích hai người yêu đương lén lút, anh cũng thành toàn cho cô. Nếu không có biến cố là cái chết của chị cô, có lẽ hai người sẽ mãi mãi hạnh phúc như vậy.

Ba năm trước vì anh còn trẻ, vì anh sợ sự nghiệp mới khởi sắc đã thất bại nên anh đành chọn từ bỏ cô, song ba năm sau khi đã có chỗ đứng rồi anh đã tìm mọi cách để đưa cô về bên mình. Anh nhờ quan hệ để ngõ Ngô Đồng bị phá dỡ đầu tiên, anh âm thầm truy tìm nhân chứng để điều tra về cái chết của chị gái cô, anh muốn hoàn thiện tất cả rồi mới đón cô trở về nhưng khi nghe tin cô bị chấn động bởi bạo động tại Singapore anh đã không thể kìm lòng mà đẩy nhanh kế hoạch đưa cô về nước. Sau đó cô lại bị thương ở chân, anh bất đắc dĩ trở thành bảo mẫu, y tá, người giúp việc kề cận bên cô. Anh xoa bóp chân để lưu thông máu mỗi đêm cho cô. Cô đi ra ngoài làm việc quên thuốc, dù làm việc vất vả cả ngày anh vẫn lặn lội hàng trăm cây số mang thuốc đến. Ngày xưa chỉ có cô nấu ăn cho anh, còn hiện tại để chăm sóc cô chính anh lại học nấu ăn. Anh nói ít mà hành động nhiều hơn, anh luôn ở bên cô tại những thời điểm quan trọng nhất khi cô khủng hoảng sau cái chết của chị gái, ra tòa trong phiên tòa mang tính chất quyết đinh, và ba năm sau anh đã chính thức chọn cô chứ không phải giang sơn.

Nữ chính Triệu Hữu Thời là một cô gái đầy nghị lực, cô sinh ra trong một gia đình mồ côi cả cha lẫn mẹ, chỉ có người chị gái mất chân phải làm chỗ dựa. Đối với Hữu Thời, chị gái là tất cả của cô, chị cô luôn đứng vị trí số một trong lòng cô. Tầm quan trọng của chị cô mạnh đến mức khi cậu cô đến đòi nợ cô sẵn sàng vác dao búa ra liều mạng cơ mà. Triệu Hữu Thời có một vẻ ngoài dịu dàng hiền lành, nhưng bên trong cô sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Bản thân cô ý thức được chỉ có hai chị em dựa vào nhau nên cô đã trưởng thành từ sớm. Cô nỗ lực học tập thi đỗ Thanh Hoa, cô làm thêm ở quán trà để kiếm tiền góp vào quỹ chân giả, làm thêm ở công ty Trạch Mẫn và phòng khám của Hứa Ninh để trang trải chi phí sinh hoạt. Cô không muốn trở thành gánh nặng cho chị gái, cô không bao giờ muốn để cho người khác thấy đồng cảm hay tội nghiệp cho chị em cô. Gặp được Trạch Mẫn là niềm may mắn lớn của đời cô, anh là người thầy, người nâng đỡ cô trong cuộc sống. Nếu không có anh có lẽ cô đã không thể sống thật với bản thân mình. Vì vậy cô bị anh thu hút từ lời nói và học tập theo anh, tình cảm cô dành cho anh cũng là điều dễ hiểu. Kim Bính rất thích xây dựng các nữ chính có hoàn cảnh éo le và Hữu Thời cũng vậy khi tưởng chừng như cô sắp có được hạnh phúc thì bi kịch xảy đến với cô, chị gái cô mất và cả thế giới của cô gái nhỏ sụp đổ. Người chị gái là cha là mẹ, là chỗ dựa tinh thần, là niềm tự hào của cô đã biến mất và hơn thế nữa còn bị người ta giết hại. Cô phát điên, giày vò chính bản thân cũng như cả Trạch Mẫn. Đọc đến đoạn này tôi vô cùng thương Hữu Thời bởi lẽ ai ở trong hoàn cảnh của cô cũng sẽ có cách hành xử như vậy thôi. Mỗi ngày cô chỉ nghĩ đến việc báo thù và cùng đồng quy vô tận với kẻ thù, cô bỏ mặc bản thân chỉ đến khi nghe có thể vạch tội kẻ sát nhân cô mới tìm được động lực sống. Ba năm ở Singapore như Hữu Thời thừa nhận tình yêu đã bị cô giấu vào một góc sâu lắm rồi, chỉ có báo thù mới giúp cô đứng vững nhưng lần báo thù này cô sẽ để cho pháp luật thực thi chứ cô không còn quá xúc động như trước nữa. Ba năm giúp cho một cô gái vốn chịu nhiều tổn thương dần trưởng thành, cô đã không còn là cô sinh viên tay trắng như trước, cô đã có công việc thành công, cũng được coi là một nửa bà chủ, cô sẽ dốc hết sức để kẻ sát nhân bị trừng trị.

Kim Bính từng tâm sự trong Hữu Thời, nếu Cuộc chiến chinh đoạt là về vụ án ma túy, Canh bạc là thân thế của Dư Y, thì mấu chốt trong Hữu Thời là cái chết của Hữu Vi. Bởi cái chết của Hữu Vi là một bước ngoặt lớn trong truyện và nó sẽ giúp cho các nhân vật của chúng ta trưởng thành nhiều hơn. Và quả thực là vậy khi Trạch Mẫn và Hữu Thời của ba năm sau đã có những hành động đúng đắn, lựa chọn chuẩn xác và có người đã được đền đáp xứng đáng với những nỗ lực, có người đã phải trả giá cho lỗi lầm trong quá khứ của mình.

Các nhân vật để lại ấn tượng trong Hữu Thời mà tôi có thể kể đến bao gồm Triệu Hữu Vi, Thẩm Đạo, Chu Dực Xuyến, Tưởng Phương Dao, Đinh Sĩ Lỗi. Hai người đầu là tập hợp của những con người hoàn hảo nên ông trời phải ghen tị với họ, còn ba thành phần sau là những loại người vô cùng bị ghét trong xã hội. Triệu Hữu Vi- thân tàn mà chí không tàn, chị mất chân phải từ nhỏ, cha mẹ mất sau tai nạn, một mình chị nuôi Hữu Thời. Chị vay tiền cậu, chị đạp xe bằng một chân đi làm thêm, chưa tốt nghiệp đại học chị đã được nhận vào làm việc trong một tập đoàn lớn, chị có một người bạn trai hết mực yêu thương mình. Chị là điển hình của con nhà người ta nên bởi thế mới hồng nhan bạc mệnh. Thẩm Đạo là bạn trai Hữu Vi, anh yêu thương chị hết lòng, anh bất lực vì cái chết của bạn gái nên đã chọn bỏ đi phong tỏa trái tim mình. Anh từng nói với Hữu Thời khi bị tai nạn không đi được anh không hề cảm thấy đau đớn mà lại vui mừng. Một con người phải si tinh, tuyệt vọng đến thế nào mới nói ra câu nói ấy. Anh là nhân vật đáng thương nhất truyện, Kim Bính chính xác là mẹ kế của anh. Chu Dực Xuyến là con điên vì tình, nhân vật mà mình chỉ muốn cầm súng xử tử. Tưởng Phương Dao vì tính cách của cô nàng nên gây ra bao rắc rối và bi kịch, thật may vì mình không có người bạn nào như cô ta. Đinh Sĩ Lỗi là một thằng đểu khốn nạn khi đến người yêu của bạn cũng nhóm ngó, đã thế còn đâm sau lưng bạn mình. Ba đứa mình đề cập đằng sau đều đáng bị xử bắn. Tóm lại nhân vật phản diện của Kim Bính đều là một lũ đểu giả và đáng bị xử bắn hết.

Hữu Thời có thể không phải là tác phẩm xuất sắc nhất của Kim Bính, nhưng mình tin ai đọc tác phẩm này sẽ đều tìm được lý do để yêu thích nó. Trong tác phẩm không có ai hoàn hảo vì mỗi nhân vật đều có những tính cách riêng biệt và họ đều có những nỗi lầm. Đọc Hữu Thời khiến mình như được hồi tưởng lại những năm tháng đầu của tuổi trẻ cuồng nhiệt và vô lo.