Rate this post

“Có con cáo nhỏ cô đơn,
ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình.
Cơ mà đâu phải ngắm trăng,
cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ,
ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình.
Nào đâu cáo muốn sưởi mình,
cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua.”

Nếu là độc giả trung thành của thể loại tiểu thuyết ngôn tình của Trung Quốc, đặc biệt là thể loại ngôn tình cổ đại, thì tôi tin chắc không một độc giả nào có thể bỏ qua sức hút đầy mê lực mà Phỉ Ngã Tư Tồn đem lại qua từng lời văn hết sức ngược tâm mà “Đông cung” chính là một trong số đó. – Review sách Đông Cung

Xem thêm: 9 Cuốn sách kỹ năng hay nhất nên đọc

“Đông cung” xoay quanh câu chuyện về nàng Tiểu Phong bạc mệnh và Thái tử Lý Thừa Ngân đầy tham vọng cùng khát khao nắm trọn trong tay quyền lực. Câu chuyện tình yêu của hai người trải qua biết bao thăng trầm lẫn biến cố: từ ngược cho đến sủng ái, rồi từ sủng ái là rơi vào bế tắc tột cùng, và kết thúc bằng những khổ tận bi ai không một từ ngữ nào có thể diễn tả. Nàng là công chua đến từ Tây Lương xa xôi – nơi quanh năm bao bọc bởi cát vàng và nắng gắt của chốn sa mạc, nàng vượt muôn trùng đến Trung Nguyên để cầu thân, trở thành Thái tử phi, hòng đổi lại tự do cho quốc gia và muôn vạn con dân. Chàng là Lý Thừa Ngân, một Thái tử Trung Nguyên dưới một người trên vạn người, khát khao nắm giữ trong tay mọi quyền lực, không từ bất kì một thủ đoạn này để có thể ngồi lên ngai vàng. Ý trời đã định hai người mãi chẳng thể nào thuộc về nhau, nhưng còn gì đau hơn khi số phận cứ ép buộc họ đến với nhau, để rồi bóp nghẹt trái tim của họ.

sách Dông Cung Review sách Đông Cung

Ba năm trước, cơn gió nhỏ đáng yêu Tiểu Phong tự do bay nhảy khắp Tây Lương, sống trong tình yêu thương bao bọc của cha mẹ. Nàng đã yêu Lý Thừa Ngân – Cố Tiểu Ngũ bằng một tình yêu chân thành và thiết tha nhất của một người con gái sống trên thảo nguyên, hoang dại và thuần khiết. Có lẽ, thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Tiểu Phong là những ngày tháng ngắn ngủi bên Cố Tiểu Ngũ, là một đêm cùng bắt đom đóm vì nàng đã nói: “Vậy chàng gom đủ 100 con đom đóm cho ta, ta mới bằng lòng lấy chàng”. Thế nhưng Cố Tiểu Ngũ, ngay trong đêm hai người thành thân, khi chưa trao cho Tiểu Phong dây lưng theo nghi thức để chính thức thành vợ chồng thì đã leo lên ngựa và ngay lập tức lột mặt nạ trở thành Thái tử Trung Nguyên thảm sát đồng bào, bức tử mẹ và ông ngoại, làm cho cha của người mình yêu thương phát điên. Người thanh niên yêu Tiểu Phong tha thiết tên Cố Tiểu Ngũ đó đã chính thức chết vào ngày hôm đó. Sau này chỉ còn là một Lý Thừa Ngân âm mưu, lạnh lùng và tàn nhẫn đến phát sợ. Tiểu Phong đã đau đớn và hận Cố Tiểu Ngũ tới mức nào khi nàng lại yêu chính con người ác độc và tàn nhẫn đó. Bất lực và tê cứng người vì nỗi đau không thể chia sẻ, nàng đã gieo minh xuống dòng sông Quên nhấn từng chữ: “Muôn đời muôn kiếp, rồi mãi mãi về sau ta sẽ quên được chàng!” – Review sách Đông Cung

Có thể bạn quan tâm: Review sách Không Nhà – Tommy Orange

“Nước Vong Xuyên, đặng quên tình”. Nàng chỉ không ngờ rằng, con người đầy tàn nhẫn kia, một Thái tử cao cao thượng thượng lại nhảy theo nàng xuống sông Quên, thì thầm vào tai nàng một câu trước khi cả hai cùng lao xuống dòng nước lạnh lẽo ấy “ta và nàng cùng quên”.
Chẳng có nước sông nào có thể tẩy rửa hết mọi kí ức, nhưng dòng sông Quên ấy lại làm Tiểu Phong mất trí nhớ, khiến nàng một lần nữa lại yêu kẻ thù giết cha diệt tộc đến chết đi sống lại. Ba năm trong Đông cung là ba năm cô quạnh, chờ đợi đằng đẵng. Trên danh nghĩa là Thái tử phi, sống tại Đông cung, nhưng nào ai biết, với nàng, đây chẳng khác gì lãnh cung, là địa ngục giam cầm nàng. Nhưng càng giam cầm, nàng càng muốn phá bỏ những thanh chắn vô hình để có thể sống một cuộc sống đúng nghĩa. Nhưng may mắn làm sao, bên cạnh nàng có A Độ. Tuy chẳng thể nói được, chỉ hồi đáp lại những lời tâm sự của Tiểu Phòng bằng những cái gật đầu, lắc đầu, nhưng A Độ đã trở thành người chị em thân thiết của nàng, bảo vệ nàng, lắng nghe nỗi lòng của nàng.

Nhưng nước sông Quên ấy cũng chỉ khiến nàng quên đi mối thù trong ba năm, chứ không thể khiến nàng quên đi một đời người. Chỉ một giấc mộng tựa thiên thu, mọi kí ức đau khổ tột cùng cứ thế ùa về. Vì sao suốt ba năm cha nàng ở Tây Lương chẳng hề đến thăm nàng, nàng cũng chẳng được về lại Tây Lương? Cố Kiếm là ai mà một mực đòi đưa nàng đi? “Trong kí ức có đốm sáng lập lòe lúc tỏ lúc mờ, dường như tấm màn bụi mù dày đặc dần nhạt phai, lộ ra cảnh bọt nước hư ảo,… sự vật rồi cũng rõ từng đường nét”, kí ức bị phong ấn bấy lâu cứ thế đến tìm nàng. Nhưng giằng xé và cay đắng hơn là nàng yêu hắn đến mức không thể xuống tay. Chỉ cần cứa mạnh thêm con dao là Lý Thừa Ngân sẽ chết, nàng sẽ báo thù được cho cả dân tộc và gia đình của mình. Nhưng cuối cùng, nàng lại chọn cách bỏ về Tây Lương, để nỗi đau này chìm xuống, để nàng được tự do, để về với cố hương của mình. – Review sách Đông Cung

Gợi ý cho bạn: 10 Cuốn sách hay 2021 nên đọc

Nhưng Lý Thừa Ngân lại lần nữa bức nàng vào chỗ chết. Hắn điên cuồng giữ nàng lại, hắn không thể đánh mất nàng thêm một lần nào nữa. Nhưng mọi cố gắng của hắn đều là vô ích, cái hắn giữ lại chỉ là một hình bóng nàng vào đêm nàng cùng hắn bắt đom đóm, là hình ảnh nàng vẫn còn sống và lộng lẫy rực rỡ trong sắc phục Thái tử phi, là hình ảnh nàng mỉm cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Suốt từng trang sách, tôi thương trong thân phận hồng nha bạc mệnh của Tiểu Phong! Còn về Lý Thừa Ngân, tôi không hề mảy may căm ghét hắn, bởi lẽ tôi tiếc cho hắn, tiếc cho cái cách mà hắn yêu Tiểu Phong. Tình cảm của hắn ngày càng lớn, sự quan tâm của hắn với Tiểu Phòng càng nhiều, thì sự toan tính, tính chiếm hữu của hắn cũng theo thế ngày một lớn. Để rồi, cuối cùng, chính hắn đã phá hủy tất cả mọi thứ, kể cả một chút tro tàn cũng theo gió mà cuốn đi. Cuối cùng, giang sơn quyền lực đã đạt được nhưng khoảng trống mênh mông trong tim kia ai sẽ là người lấp đầy? – Review sách Đông Cung

Nguồn: Hội Review dạo [Sách]